Phương Vũ Nương nghe Đỗ Tiên Thành thì thào tự nói, giật mình nói: “nghiêm trọng vậy sao?” nheo mắt lại “không thể nào, cho dù nàng được sủng ái thì cũng chỉ là thiếp, có thể lật trời được sao?’
Đỗ Tiên Thành cười khổ, “Ngươi có biết cái gì gọi là chó cùng dứt giậu không? Chúng ta làm kinh doanh, quan trọng nhất là hòa khí sinh tài, làm người luôn chừa đường lui, sau này còn có ngày gặp lại. Long gia đối đãi với Loing Thu Diệp như vậy mà nàng cũng không phải người yếu đuối, hiền lành, một khi nàng đắc thế, Tiêu gia thì sao ta không biết nhưng Long gia nhât định là trốn không thoát. Không được, ta phải đi nói cho Tiêu đại ca biết,bọn họ nên chia nhà ra”
Phương Vũ Nương im lặng thật lâu sau, cười nhạo một tiếng,đi ra ngoài ‘theo ta thấy là ngươi suy nghĩ nhiều quá thôi. Người ta chỉ có hai anh em, bảo chia nhà, ngoại trừ đắc tội người ta thì có gì tốt chứ?”
Đỗ Tiên Thành ho khan một tiếng, nói khoác mà không biết ngượng nói: “Ta đây là vì khuê nữ suy nghĩ.”
“Liên quan gì tới khuê nữ của ngươi?’ Phương Vũ Nương dừng bước, quay đầu tò mò hỏi
“Đương nhiên là có quan hệ. Tiêu gia huynh đệ không tách ra, tương lai nếu Long Thu Diệp đắc thế, đối phó Tiêu Thụy Sinh, chính là đối phó Tiêu gia. Nếu Tiêu gia bại rồi, khuê nữ chúng ta gả vào đó chẳng phải chịu khổ sao?” Đỗ Tiên Thành suy nghĩ thật xa.
Phương Vũ Nương sửng sốt,nghe xong thì cười đến mức gập bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tham-nuong-tu/2127188/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.