Chương 870
Vạn Nhược Mạn không biết tại sao anh ta lại hỏi mình như thế.
“Loài hổ, vua của trăm loài”
Vạn Nhược Mạn đáp không hề do dự.
Lục Trầm lại bước một bước về phía Vạn Nhược Mạn, kéo gần cự ly với cô ấy.
Tên công tử phong lưu đứng trước mặt Vạn Nhược Mạn lúc này hình như hơi sai sai, nhưng cô ấy lại không đoán được sai ở đâu. Cả người người đàn ông trước mặt tỏa ra sức mạnh của cơ thể, chỉ cần cô ấy ngẩng đầu là có thể thấy lồng ngực rắn chắc của anh ta phập phồng theo hơi thở nhẹ nhàng. Hai người dựa vào nhau gần như thế, mặt của Vạn Nhược Mạn bắt đầu đỏ lên.
Nhưng lúc này trên đỉnh đầu cô ấy lại vang lên một giọng nói.
“Vậy thì, cô Vạn nghĩ người có thể đứng cạnh vua trăm loài là ai?”
Giọng nói dịu dàng và dễ nghe của người đàn ông vang lên bên tai cô ấy, nhưng Vạn Nhược Mạn không còn tâm trạng rung động nữa, nét đỏ ửng trên mặt cô ấy đã hoàn toàn biến mất.
“Tôi…”
Mắt Lục Trầm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, rũ mắt kiêu ngạo nhìn Vạn Nhược Mạn: “Cô Vạn cảm thấy người có thể đứng cạnh vua trăm loài như tôi, là một con thỏ trắng ai muốn trút giận thì trút giận à?” Sau khi nói xong, giọng nói của Lục Trầm đã không còn sự dịu dàng lúc đầu mà cực kỳ lạnh lẽo.
Vạn Nhược Mạn hít sâu một hơi. Vốn dĩ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-sung-sau-cuoi-lao-cong-that-cao-lanh/2729773/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.