"Kia... Cũng có nhiều đi." Lê Vũ Đồng nói.
Bạch Thiên Thiên ngẩng khuôn mặt nhỏ non nớt của cô lên chân thành nhìn Lê Vũ Đồng, chờ đợi câu trả lời của bà.
Lê Vũ Đồng khó có khi bị tiểu ma vương nhà mình nhìn như vậy, nháy mắt liền có chút lâng lâng, bà thẳng lưng, hắng giọng một cái nói "Bạn trai, thân ái, Honey, darling, bảo bối, Bảo Bảo... Xưng hô còn nhiều đi!"
A???
Bạch Thiên Thiên một mặt mộng bức.
Vừa rồi mẹ của cô nói một chuỗi kia đều là cái gì nha?
"Bảo Bảo không hiểu." Bạch Thiên Thiên khiêm tốn thỉnh giáo, chờ đợi mẹ của mình lên tiếng giải thích.
"Những danh xưng này con đều có thể dùng để gọi Tiểu Trạch." Lê Vũ Đồng đơn giản nói "Bạn nữ khác đều không thể gọi a, cùng 'Lão công' đều giống nhau."
Nguyên lai là như vậy a...
"Mẹ là người tốt nhất..." Bạch Thiên Thiên đột nhiên ôm lấy Lê Vũ Đồng, cười đến phá lệ ngọt ngào, giọng điệu cũng ngọt ngào, nói "Mẹ lại đem mấy cái vừa rồi... Dạy cho con đi."
Lê Vũ Đồng bị Bạch Thiên Thiên gọi như thế giật nảy mình, còn tưởng rằng Bạch Thiên Thiên lại muốn làm việc gì kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ, nghe cô nói chỉ là muốn học một ít những danh xưng kia, mới thở phào nhẹ nhõm, sau khi lôi kéo Bạch Thiên Thiên ngồi xuống liền dạy cô.
Lê Vũ Đồng xin thề, bà tuyệt đối chưa thấy qua bô dạng tiểu ma vương Bạch Thiên Thiên nghiêm túc học tập như vậy.
Đợi đến khi Bạch Tuấn làm việc cả ngày về đến nhà, liền nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-sung-ngot-ngao-truc-ma-anh-de-hon-mot-cai/921416/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.