Chương trước
Chương sau
Linh Đan nhanh chóng ném ra như thể bị điện giật, sau đó đỏ bừng mặt rồi nhìn chằm chằm Thiên Thành.
Trong hai ngày qua, cô không biết Thiên Thành đang làm gì, bây giờ, cô cũng không biết Thiên Thành sẽ làm gì.

"Xin lỗi!"
Giữa những tiếng ồn ào, giọng nói của Linh Đan rất nhỏ, vừa dứt lời thì đột nhiên bị đẩy vào giữa đám đông, xung quanh vừa hát vừa nhảy.
Linh Đan bối rối, nhìn Thiên Thành cũng đang trung tâm, cô bắt đầu muốn chạy trốn, nhưng Thiên Thành lại nắm lấy cánh tay cô.
Đôi mắt được ánh lửa chiếu vào trong vô cùng trìu mến.
"Linh Đan"
Thiên Thành nắm lấy tay cô, "Chúng ta bắt đầu lại được không?"
"Anh nói gì?"
Tiếng hát xung quanh át mất lời Thiên Thành, Linh Đan không nghe rõ nên hỏi lại.
Thiên Thành liếm đôi môi khô khốc của mình và nhìn về một hướng nào đó trong đám đông, cơ thể có chút mất tự nhiên, tay còn lại thò vào túi để làm cho mình bớt xấu hổ: "Linh Đan, tôi sai rồi!"
Lần này, Linh Đan mơ hồ nghe thấy điều gì đó, nhưng cô dường như không tin, hoặc không thể chấp nhận được.
Ngay sau đó, Thiên Thành đột nhiên quỳ trên mặt đất, lấy chiếc nhẫn ra và đeo vào ngón tay Linh Đan.
Linh Đan hiểu hành động này, cô bắt đầu vùng vẫy tuyệt vọng, nhưng đôi mắt của Thiên Thành rực lửa và thề sẽ đeo chiếc nhẫn vào tay Linh Đan một lần nữa.
Xung quanh trở nên sôi nổi hơn, ai nấy đều nở nụ cười trên môi, họ không ngạc nhiên tại sao lại xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ như vậy trong lễ hội của họ, như thể họ đã biết trước.
"Thiên Thành, anh điên rồi!"
Linh Đan hét lên, ném thẳng chiếc nhẫn vào ngọn lửa mà không cần suy nghĩ.
Oanh!
Đầu của Thiên Thành như muốn nổ tung, vì quả sốc nên anh đã không ngăn hành động của Linh Đan lại, nhìn chiếc nhẫn bị ngọn lửa thiêu rụi.
Linh Đan không cảm thấy mình làm gì sai, chính là Thiên Thành giấu diếm cô trước, cô tức giận nhìn chằm chằm người vẫn đang quỳ trước mặt cô, bắt đầu mắng to: “Thiên Thành, anh đang nghĩ gì vậy? Tại sao anh muốn ly hôn thì có thể ly hôn. Anh không muốn nói chuyện với tôi thì anh không nói lời nào. Bây giờ, anh muốn hòa giải thì có thể hòa giải bất cứ lúc nào."
Chung quanh, không biết từ bao giờ đã yên tĩnh lại, chỉ có tiếng lửa cháy giòn tan.
Mọi người nhìn màn cầu hôn bị thất bại, chuyện ly hôn còn làm mọi người sốc hơn.
Thiên Thành cố gắng giữ chặt Linh Đan để cô bình tĩnh lại, nhưng Linh Đan lại bỏ tay Thiên Thành và nói tiếp: "Thiên Thành, đừng mơ nữa. Tôi không thể tha thứ cho anh, giống như anh đã nói trước đây giả vờ hẹn hò...Rồi bây giờ, mọi thứ cũng thành ảo ảnh!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.