Nước mắt Lê Tuyết Cầm chợt rơi như mưa, bà ta đau khổ nhìn Vũ Linh Đan, tiếp tục nói: "Cháu có biết không, lần này Bảo Thái đi, có lẽ cả đời này nó sẽ không trở về nữa... Mà tôi đây, suốt đời cũng sẽ không được gặp con trai mình nữa, Vũ Linh Đan, lương tâm của cô không đau đớn sao, sao cô lại có thể tàn nhẫn độc ác đến như thế."
"Đủ rồi, người phụ nữ điên khùng như bà đã ép con trai mình bỏ đi rồi còn muốn đổ lỗi cho ai nữa đây, bà mà còn làm loạn nữa tôi sẽ báo công
an đấy."
Trương Thiên Thành không nhịn được nữa, đứng chắn trước mặt Vũ Linh Đan, quát Lê Tuyết
Câm.
"Vũ Linh Đan, đồ con gái độc ác!"
Lê Tuyết Cầm trực tiếp mắng Vũ Linh Đan trước mặt Trương Thiên Thành, còn muốn mắng nữa, Trương Thiên Thành vung nắm đấm lên, suýt chút nữa đã giáng lên mặt Lê Tuyết Cầm.
Vũ Linh Đan ngăn Trương Thiên Thành lại ngay, rồi nói anh đi trước đi.
"Tôi không đi."
Ngữ khí của Trương Thiên Thành cứng ngắc.
Trong mắt anh thì thái độ hữu hảo của Vũ Linh Đan đối với Lê Tuyết Cầm là do còn vương vấn tình cũ với Phan Bảo Thái.
Vũ Linh Đan bực bội ngắt lời Trương Thiên Thành: "Không muốn đi thì đứng đó đi, tôi đi vào đây"
Trương Thiên Thành nhíu mày, trong đôi mắt thâm thúy như bùng lên một ngọn lửa, Vũ Linh Đan bất đắc dĩ, đành phải hạ giọng nói: "Đây là chuyện của riêng tôi, tôi muốn tự mình giải quyết nó, nếu tôi không giải quyết được thì tôi sẽ gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600965/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.