🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Làm sao lại không liên quan đến cô cho được."

Đức Bảo không nhịn được nhìn theo Linh Đan tiếp tục nói: "Cô Đan, tôi nghĩ cô nên thực sự suy nghĩ về điều đó, tình cảm mà chủ tịch dành cho

CÔ."

"Chỉ cần anh ta không làm phiền tôi, tôi rất biết ơn, tạ trời tạ đất rồi."

Linh Đan xua tay, không tin Đức Bảo.

Đức Bảo thật muốn khóc. Để có cuộc sống sau này tốt hơn, anh ta nhất định phải quan tâm đến đời sống tình cảm của sếp, nhưng thật sự nghĩ mãi không ra Trương Thiên Thành đã làm gì mà khiến Linh Đan hiểu lầm sâu sắc đến vậy.

Anh ta muốn tìm hiểu nhưng hình như điều đó là không thể.

Biết mình bị theo dõi, Linh Đan không muốn đi mua sắm nữa, bảo Đức Bảo đưa cô trở lại biệt thự của Trương Thiên Thành. Sáng sớm hôm sau, Linh Đan xin tăng ca và đến công trường.

Chỉ ở đây cô mới không bị quấy rầy.

Các tài liệu đưa cho Lương Học Đông đã được phê duyệt, những việc còn lại chỉ cần làm theo quy trình, Linh Đan nhớ đến một lần Trương Thiên Thành nói Lương Học Đông bắt tay với Tập đoàn Á Đông chèn ép Tập đoàn Châu Thiên thì khẽ nhíu mày.

Trương Thiên Thành không có lý do gì để nói dối có chuyện này, nhưng điều khiển Linh Đan có

chút không thể tin được là Lương Học Đông này có thể xuất phát từ con số 0 đi đến ngày hôm nay. Nếu thật sự không có người đứng sau anh ta thì quả thật là rất đáng kinh ngạc.

Trương Thiên Thành nói rằng Lương Học Đông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600936/chuong-520.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 520: Chỉ ở đây cô mới không bị quấy rầy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.