Chương trước
Chương sau
Trương Thiên Thành hừ lạnh: "Cố định xử lý với người phụ nữ này như thế nào? Có muốn tôi trực tiếp ném đi cho cô không?"
Ngay khi nghe thấy lời này, Lê Tuyết Cầm lại bắt đầu run lên. Về việc bao nuôi một người đàn ông, Lê Tuyết Cầm cũng chỉ mới được nghe kể sau đó nhưng bà ta vạn lần không ngờ rằng sau khi ly hôn, Vũ Linh Đan lại có mối quan hệ thân thiết với Trương Thiên Thành như vậy.
Đối mặt với Trương Thiên Thành, Lê Tuyết Cầm thật sự rất sợ hãi.
Bà ta cố gắng ngọ nguậy đứng dậy, Trương Thiên Thành cũng không ngăn cản bà ta. Lê Tuyết Cầm nhìn Vũ Linh Đan đầy ẩn ý rồi nói: "Vũ Linh Đan, khi nào cô và tổng giám đốc Thành vẫn chưa được chấm dứt sạch sẽ quan hệ thì làm phiền
cô đừng quấy rối đến con trai của tôi."
"Chỉ e rằng bà đã nhầm lẫn gì rồi, chính đứa con trai quý báu của bà mới là người quấy rối Vũ Linh Đan. Cũng là sáu năm trước vì hèn nhát mà bất chấp bỏ đi, hiện tại trở về có hối hận thì sợ rằng hoa cúc cũng đã nguội lạnh rồi."
"Tôi nói mụ già như bà có phải bị cuồng con trai không, nếu như vậy tôi hi vọng con trai của bà vĩnh viễn sống với bà, không phải cưới vợ, nhà họ Phan của bà sinh đẻ rất tốt đấy."
Trương Thiên Thành càng nói càng quá đáng, ngay cả Lê Tuyết Cầm vẫn luôn sợ hãi nãy giờ thì lúc này cơ thể cũng không khỏi run lên. Bà ta nhịn không được nhìn chằm chằm vào Trương Thiên Thành rồi nói: "Tổng giám đốc Thành, việc nhà của tôi không liên quan gì đến cậu. Nếu cậu muốn bảo vệ Vũ Linh Đan thì được thôi, chỉ cần cô ta biết thân biết phận và đừng xuất hiện trước mặt con trai tôi nữa là được."
Lê Tuyết Cầm tức giận đến mức vô cùng kích động.
Vũ Linh Đan nhẫn nhịn không nổi giận, mà cô chỉ thờ ơ nói: "Có một số việc không phải bà muốn khống chế là có thể khống chế được. Bây giờ làm phiền bà đi ra ngoài, tôi sẽ không nói cho Phan Bảo Thái chuyện hôm nay. Đương nhiên, nếu bà muốn tìm Phan Báo Thái giải thích rõ ràng thì tôi cũng không bận tâm"
Vũ Linh Đan không để ý tới sau khi cô nói xong, ánh mắt Trương Thiên Thành nhanh chóng trở nên ảm đạm, phức tạp liếc nhìn cô. Tuy rằng anh không nói gì nhưng bàn tay vẫn siết chặt lại.
Tất nhiên Lê Tuyết Cầm không định ở lại lâu, lần đầu tiên đến nhà đã bị Vũ Linh Đan đã bị Trương Thiên Thành đánh cho dã man. Cục tức này bà ta không thể nuốt trôi được nhưng nếu để Phan Bảo Thải biết bà ta đi gây rắc rối cho Vũ Linh Đan thì việc hàn gắn mối quan hệ mẹ con sẽ càng khó hơn. Ngay cả khi Vũ Linh Đan không nhắc nhở bà ta, Lê Tuyết Cầm cũng sẽ phải nuốt những gì đã xảy ra ngày hôm nay vào bụng.
Phát hiện ra mối quan hệ giữa Vũ Linh Đan và Trương Thiên Thành, trước khi rời đi, Lê Tuyết Cầm cố ý nói: "Vũ Linh Đan, cô có biết bố của Phan Bảo Thái vì muốn ngăn cản chuyện của hai người mà ông ấy đã phải nhập viện một lần nữa, cho đến bây giờ ông ấy vẫn đang nằm trong bệnh viện và chưa tỉnh không?"
Vũ Linh Đan sửng sốt.
Cô biết về việc bố của Phan Bảo Thái bị ốm nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng Phan Báo Thái sẽ ngả bài với gia đình vào thời điểm mấu chốt này, đến bây giờ còn chưa...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.