🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Người pha chế dừng lại một chút, hạ giọng và tiến đến sát tai người đàn ông. 

Trương Thiên Thành không thể không vểnh tai lên, cơ thể anh cũng bắt đầu nghiêng về phía đó.  Người pha chế nói: "Anh nhìn xem, cô ấy quen thuộc với cơ thể của anh, không hề bài xích, người phụ nữ này cũng không hoàn toàn khẩu thị tâm phi, rất có thể ngay cả chính cô ấy cũng không phát hiện ra trong lòng mình vẫn còn anh." 

Điều đầu tiên mà tâm trí của Trương Thiên Thành nghĩ đến là Vũ Linh Đan, nghĩ đến sự ghê tởm trong mắt cô, còn có sự bài xích với mình, chẳng lẽ cũng... 

Cô cũng không nhận ra hay sao. 

"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, còn anh thì sao, anh có yêu cô ấy thật không, hay chỉ nhìn cô ấy lấy người đàn ông khác,  trong lòng không cam tâm nên muốn quay lại chứng tỏ sức hút của đàn ông?" 

Người pha chế tiếp tục nói. 

"Tất nhiên là tôi yêu cô ấy" 

Người đàn ông không do dự. 

Người pha chế cười đầy ẩn ý. 

"Nếu vẫn còn yêu thì sao lúc đầu lại chia tay? Không phải tôi đã nói rồi sao, có rất nhiều người chia tay rồi quay lại với nhau nhiều lần, cuối cùng vẫn sẽ chia tay vì cùng một lý do." 

Người đàn ông nghe xong thì im lặng. 

Ngay cả Trương Thiên Thành cũng trở nên trầm mặc, anh đang tự hỏi cảm xúc của mình dành cho Vũ Linh Đan là gì, việc ly hôn ban đầu là để trả lại tự do cho Vũ Linh Đan, điều này được coi là tốt cho cô. 

Vậy bây giờ... 

Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600822/chuong-406.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 406: Đang nói về anh sao? 
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.