🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyễn Kim Thanh trách cứ kéo Vũ Phong Toàn lại, oán trách nói: “Ông cũng đã nói, lâu lắm rồi Hải Yến mới chăm chỉ học tập, ông đừng đi quấy rầy con bé. Ngày mai có thành tích lúc đó ông khen cũng chưa muộn.”

“Ha ha, bà nói cũng có lý.” Vũ Phong Toàn lập tức đồng ý gật đầu, sau đó lại ngồi xuống lần nữa.

Nguyễn Kim Thanh nói: “Ông ấy, kiếm khi có thời gian, ông nên ngồi tâm sự với Linh Đan đi.”

“Thời gian không còn sớm nữa, con phải trở về.”

Vũ Linh Đan vừa lúc đứng dậy. Nguyễn Kim Thanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lại bám riết không tha: “Đã lâu như vậy con không về nhà, sao không ở lại nhà một đêm?”

“Đúng vậy, dì con nói đúng đấy. Bố thấy đêm nay con ngủ lại nhà một đêm đi. Chuyện tin tức bố sẽ bảo phòng quan hệ xã hội của Tập đoàn Bạch Đằng xử lý giúp con, vấn đề này không nghiêm trọng lắm.”

Vũ Phong Toàn dứt khoát nói.

Vũ Linh Đan đành phải gật đầu ở lại.

Chuyện tin tức là Dương Thanh My giở trò quỷ sau lưng, Vũ Linh Đan đã nói với Vũ Phong Toàn, Vũ Phong Toàn tất nhiên cho rằng Dương Thanh My nhằm vào Vũ Linh Đan là vì muốn lật đổ Trương Thiên Thành. Giải quyết được vấn đề này, cơ hội tranh công đòi phần thưởng với Trương Thiên Thành tranh, Vũ Phong Toàn sao có thể bỏ qua.

“Con lên phòng trước.”

Khi Vũ Linh Đan đi qua phòng Vũ Hải Yến, cửa chỉ khép hờ, hoàn toàn có thể nhìn thấy Vũ Hải Yến đang ngủ trên giường. Khóe miệng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600645/chuong-228.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 228: Thời gian không còn sớm nữa, con phải trở về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.