🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


"Giám đốc Trương, ý anh là gì?" 

"Cũng không có gì, tôi chỉ rất muốn biết, một cô gái xinh đẹp như vậy, tại sao lại bị từ hôn chứ?" 

"Ngoài chuyện về thứ giữa hai chân ra thì còn có thể do cải gì được nữa?" 

Sau khi có người nói thêm câu đó, xung quanh bỗng cười ồ, sắc mặt Vũ Hải Yến hết xanh lại đó, nhưng ngoài việc trừng mắt tàn nhẫn nhìn Vũ Linh Đan ra thì cô ta đâu dám lắm miệng câu nào, chỉ lo Trương Đức Phú không để ý đến thì nói cũng bằng thừa. 

Trương Đức Phú không có hứng thú tiết lộ mấy chuyện hư hỏng của cô ta ra ngoài thật, chỉ nhìn bằng ánh mắt uy hiếp thôi cũng khiến cô ta cảm thấy tốt lắm rồi.  Vũ Hải Yến chưa bao giờ bị nhiều người oán hận đến như vậy, Vũ Linh Đan lại làm như chuyện đó không liên quan tới mình, dáng vẻ thoải mái phóng khoáng càng khiến cô ta lửa  giận đan xen. 

Trương Đức Phú không cho Vũ Hải Yến cơ hội nói chuyện 

nữa, cậu ta lạnh lùng thúc giục: "Cô Hải Yến, thân phận của cô cao quý, chỉ e chỗ này không thích hợp với cô” 

"Được, tôi đi! Vũ Linh Đan, không phải cô ở nhiều người để bắt nạt tôi sao?" 

Vũ Hải Yến nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán hận buông một câu rồi nghênh ngang rời đi. 

Có lẽ đường hơi gập gềnh lại đi quá vội vàng, Vũ Hải Yến quay người lại thì thoáng lảo đảo, Trương Đức Phú vội vàng dịch sang phía cạnh, chỉ lo cô ta lại ngã. 

Cuối cùng Vũ Hải Yến vẫn dừng lại, nhưng gót

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600559/chuong-141.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 141: Đừng được voi đòi tiên 
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.