Đương nhiên Trương Đức Phú biết rằng mình có tỏ thái độ hay không đã không còn quan trọng. Hành động lần này của Trương Thiên Thành rõ ràng là đang làm nhục mình.
Dù biết vậy nhưng cậu ta cũng không còn cách nào thay đổi nên chỉ có thể cúi đầu xuống, thấp giọng nói: "Tôi cũng ủng hộ Tổng giám đốc Trương"
"Được, nếu không còn chuyện gì thì tôi có chuyện gấp phải đi trước."
Trương Thiên Thành nói xong thì ngẩng đầu ưỡn ngực, anh là người đầu tiên nhanh chân rời khỏi phòng họp. Sau đó có một số cổ đông rối rít cúi đầu muốn nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Nhưng Trương Đức Phú đã vọt tới cửa trước nhất rồi ầm một tiếng đóng cửa lại, nơi này không còn người ngoài nên cậu ta trực tiếp lớn tiếng chất vấn: "Cuối cùng thì chuyện này là như thế nào?"
Không ai trả lời cậu ta.
Một cổ đông duy nhất ủng hộ Trương Đức Phú, hiện tại trong lòng sớm đã hối hận không thôi. Thật ra ông ta cũng nhận được tin nhắn của Trương Thiên Thành nhưng ông ta mở miệng quá sớm nên đã bỏ qua cơ hội tốt nhất.
Hiện giờ ông ta nghĩ đến nên làm sao cứu lại hình tượng của mình trước mặt Trương Thiên Thành nhiều nhất.
"Tổng giám đốc Trường đừng nói nữa, việc này coi như là chúng tôi có lỗi với cậu."
Cổ đông đứng ở trước nhất, cúi đầu, vẻ mặt thẹn thùng nói.
Trương Đức Phú đi đến trước mặt ông ta, mặt mày âm trầm lạnh lùng nói: "Là Trương Thiên Thành làm có đúng không?"
Cậu ta chỉ mới thông báo cuộc họp vào sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600557/chuong-139.html