"Đều tại mẹ cả."
Bỗng nhiên Vũ Hải Yến hất tay Nguyễn Kim Thanh ra, ánh mắt hoàn toàn trở nên mông lung, cô ta cắn răng, căm hận nói: "Nếu như không phải mẹ bảo con theo đuổi giàu sang phú quý, nếu như không phải mẹ bảo con theo đuổi hết người đàn ông này đến người đàn ông khác thì sao con có thể trở thành trò cười của người khác, sao hôm nay... con có thể chia tay Phan Phùng Hiếu!"
Vũ Hải Yến phát tiết tất cả lửa giận trên người Nguyễn Kim Thanh, cô ta đánh từng cú từng cú nặng nề lên người bà ta.
Trừ khóc ra thì Nguyễn Kim Thanh cũng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Bà ta tưởng rằng như thể sẽ tốt cho Vũ Hải Yến nhưng cuối cùng lại là hai người hại mình.
"Hải Yến, con yên tâm đi, mẹ sẽ không bỏ mặc con. Con cứ yên tâm vì còn có mẹ ở đây, mẹ nhất định sẽ cho con một lối thoát"
Nguyễn Kim Thanh lau nước mắt, bà ta chỉ có một đứa con gái nên bằng bất cứ giá nào bà ta cũng muốn bảo vệ Vũ Hải Yến.
"Nếu như cậu Phan dám nói lung tung thì dù mẹ có táng gia bại sản, mẹ cũng sẽ bảo vệ con!"
"Vô dụng thôi!"
Vũ Hải Yến đánh đến mệt nên ngã ngồi trên mặt đất, hai mắt cô ta nhìn lên trời đau đến không muốn sống.
Không có Phan Phùng Hiểu thì tất cả mọi thứ đều mất đi ý nghĩa.
Cô ta vừa mới nếm được mùi vì tình yêu nhưng hiện tại lại cho cô ta một cái tát, cô ta không cam lòng, cô ta thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600548/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.