Cô nuốt nước bọt một cách khó khăn và dường như cũng chẳng còn làn không khí mới nào tràn vào trong lồng ngực cô nữa. Thậm chí, ngay cả đầu óc của cô giờ đây cũng đã trở nên rỗng tuếch, ý thức dần dần mất đi.
Thân thể cô vẫn bất giác giãy giụa, giống như là theo bản năng còn sót lại của người sống sót.
“Vũ Linh Đan, cô đang rất đau đớn sao? Nếu đã như vậy thì Tôi sẽ để cho cô đích thân được chứng kiến cách tôi cho anh ta xuống địa ngục một cách chậm rãi”
“Dám nói tôi là con riêng, a, anh ta thì cao quý chỗ nào chứ? Đôi trai gái chó má kia, tôi cũng sẽ bắt họ phải trả một cái giá tåt!"
Không biết là do Trương Thiên Thành bị ma xui quỷ khiến, nay là vì ý thức của Vũ Linh Đan đang dần trở nên mơ hồ mà khi giấy giụa thì cô lại nghe được sự điên cuồng như ma quỷ trong giọng nói của Trương Thiên Thành,
Chỉ trong nháy mắt, thế giới xung quanh lập tức trở nên yên Tĩnh. Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, đột nhiên có một cơn gió thoảng lướt qua da mặt cô, làn gió đó thật lạnh lẽo.
Vũ Linh Đan chậm rãi mở mắt ra, cô còn chưa kịp nhìn thấy rõ thế giới ngay trước mắt thì đã lập tức ho sặc sụa. Sau đó là
một cơn nôn ói kéo đến, nó còn khiến cô ho khan đến mức cả người ngã xuống từ trên ghế sô pha. Cô gần như ngồi bệt xuống dưới sàn, tùy tiện nắm lấy cổ áo kéo ra để cô có thể hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600543/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.