Hôm nay không phải thứ hai, gần đây tập đoàn Á Đông cũng không có việc gì lớn, nên Trương Thiên Thành cũng không tổ chức cuộc họp khẩn nào, vì thế cô mới nói với Trần Đức Bảo: "Vậy thì làm phiền trợ lý Trần giúp tôi thông báo với Tổng giám đốc Trương, để anh ấy mau chóng thanh toán chi phí tối hôm qua đi"
"Chi phí gì?" Trần Đức Bảo tò mò hỏi.
Ngay sau đó, anh ấy đã cảm thấy hối hận, nếu chuyện này để Tổng giám đốc Trương biết được thì không phải anh sẽ lột da của mình sao.
May mà Vũ Linh Đan cũng không nói thẳng ra trong điện thoại mà chỉ cười mập mờ, sau đó cô nói: "Anh cứ trực tiếp chuyển lời như thế là được rồi, cụ thể là chi phí gì thì tôi nghĩ Tổng giám đốc Trường cũng là một người sỉ diện nên nhất định sẽ không quên đầu" Đang nói chuyện thì Trương Thiên Thành đẩy cửa vào.
Nhìn thấy vẻ mặt Trần Đức Báo khóc không ra nước mắt, sau đó hỏi: "Ai thế?"
"Là Giám đốc Vũ ạ" Trần Đức Bảo bụm loa lại nói. Trương Thiên Thành nhíu mày, mới sáng sớm mà người phụ nữ này gọi điện thoại đến làm gì.
Dưới ánh nhìn soi mói của Trương Thiên Thành thì Trần Đức Bảo không thể không chuyển lời: "Cô ấy nói là chi phí gì đó tối hôm qua nhưng cũng không nói cụ thể, bảo rằng Tổng giám đốc Trương sẽ hiểu"
Trần Đức Bảo giả ngu.
Quả nhiên nét mặt Trương Thiên Thành đang bình thường bỗng thay đổi ngay lập tức, ánh mắt anh trở nên sắc bén như một con dao găm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600530/chuong-112.html