Xem như việc thương lượng về hạng mục này đã thất bại, đó cũng là chuyện ván đã đóng thuyền từ trước nên Vũ Phong Toàn cũng không trách bản thân mình.
Đương nhiên là nếu ông ta vô tình nói về thành công thì đó chính là một thành tựu to lớn, để xem Vũ Linh Đan có dám phách lối trước mặt ông ta nữa hay không.
Ông ta nói là làm liền.
Trưa hôm đó, Vũ Hải Yến mượn danh nghĩa công việc để gọi điện thoại cho trợ lý của Trương Thiên Thành.
Trần Đức Báo vừa nghe là Tập đoàn Bạch Đằng thì đương nhiên là hết sức chú ý tới, nhanh chóng thông báo lại cho Trương Thiên Thành, quả nhiên là Trương Thiên Thành vừa nghe thì không chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý.
Thảo luận chi tiết về thỏa thuận vừa được ký hôm qua, Trương Thiên Thành cảm thấy vẫn còn nhiều điểm cần cải thiện, đúng lúc có thể thảo luận một chút.
Tầm hơi xế chiều, Vũ Hải Yến cũng không kịp trở về nhà thay quần áo, liền nhanh chóng đi tới Trung tâm thương mại
gần nhà mua chiếc váy làm bằng voan mỏng của Chanel.
Trang điểm tự nhiên cùng cách ăn mặc không chê vào đâu được.
"Chào Tổng giám đốc Trương."
Vừa nghe thấy trước của phòng bao có động tĩnh, Vũ Hải Yển nhanh chóng đứng dậy, sửa soạn những nếp nhăn trên quần áo của mình, vẻ mặt tươi cười chào đón anh.
Lúc mở cửa phòng bao ra, Trương Thiên Thành còn tưởng mình đi nhầm phòng.
Lúc anh đang chuẩn bị xoay người rời đi thì nghe thấy tiếng của Vũ Hải Yến: "Tổng giám đốc Trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600522/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.