Đồng thời, Nguyễn Kim Thanh cũng không quên hằn học nói: "Vũ Linh Đan, con gái lớn nhà họ Vũ là ai vẫn chưa đến lượt cô quyết định. Nếu không phải mẹ cô không biết xấu hổ dụ dỗ Vũ Phong Toàn thì cũng sẽ không có cô đâu. Nhà họ Vũ đã vất vả nuôi cô như vậy, nhưng không ngờ lại nuôi được một con sói mắt trắng, tài đức vẹn toàn như mẹ nó!"
"Câm miệng!"
Trên đời này, điều Vũ Linh Đan không muốn nhất chính là nghe hai mẹ con này nhắc đến mẹ cô, cảm xúc bình tĩnh ban đầu bắt đầu mất kiểm soát, đột nhiên cô nhấc bình hoa trên bàn lên ném về phía hai mẹ con.
Tiếng loảng xoảng vang lên, chiếc bình hoa bị vỡ toang trước mặt Nguyễn Kim Thanh.
Rõ ràng là không bị thương, nhưng Nguyễn Kim Thanh lại gào thét chói tai, run rẩy chỉ tay vào Vũ Linh Đan: "Vũ Linh Đan, mày dám đánh tao, tao nhất định phải cho Vũ Phong Toàn biết con gái ông ấy tốt như thế nào!"
"Mẹ, con bị Vũ Linh Đan tát, con không muốn sống nữa!"
Sau khi Vũ Hải Yến phản ứng lại, cô ta lập tức khóc rống lên.
Nguyễn Kim Thanh lập tức mắng: "Câm miệng đi, sau này nếu muốn khóc thì hãy khóc trước mặt bố ấy, để ông ấy thấy Vũ Linh Đan là dạng người gì. Đã ly hôn với Trương Thiên Thành rồi mà còn bu bám hy vọng có thể đổi đời, tao khinh!"
Cơ thể của Vũ Linh Đan thoáng chốc cứng đờ, nước da cũng bắt đầu tái nhợt, cô không hối Ỗhận khi đã tát Vũ Hải Yến một cái, cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/600468/chuong-50.html