"Sao lại có thể để người mang thai chịu kích thích vậy? Cô ấy vừa mới mang thai, tình hình rất không ổn định, mấy người làm người nhà mà không thể để ý cảm xúc của cô ấy sao?
Đường máu rất thấp, bây giờ cứ châm cứu cho cô ấy trước, sau này nhất định phải chú ý bổ sung dinh dưỡng, nếu không.."
Bác sĩ lải nhải nói mà không chú ý tới sắc mặt tối tăm của Trương Thiên Thành.
Vũ Linh Đan mang thai? Con của ai? Trong đầu anh hiện lên lời nói của cô lúc trước, cô nói thật sao? Nhưng anh với Vũ Linh Đan chỉ phát sinh quan hệ có một lần, mà lần đó, anh cũng đã kêu người đưa thuốc cho cô, anh không tin sẽ trùng hợp như vậy, chỉ một lần đã trúng.
Hai tiếng sau Vũ Linh Đan mới tỉnh lại, đầu óc vô cùng choáng váng. Cô từ từ mở mắt ra, đập vào mắt chính là vách tường trắng xóa, còn có mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Bệnh viện? Sao cô lại ở chỗ này? Vũ Linh Đan nhìn xung quanh, liếc mắt một cái là thấy được Trương Thiên Thành đang ngồi ở mép giường âm trầm nhìn chằm chằm vào mình.
Cô nhíu mày, cảm thấy hơi khó hiểu, anh không thích cô, sao lại ở bên cạnh cô.
Cô nhớ lại có lẽ mình đã té xỉu ở nhà họ Vũ, chắc do gần đây cảm xúc không tốt nên em bé trong bụng bắt đầu phản đối. Nhớ tới đứa bé, cô lại lập tức xốc chăn lên nhìn bụng của mình.
"Cô biết mình đang mang thai sao?"
Trương Thiên Thành nhìn hành động của cô bằng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/260245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.