"Trương Thiên Thành, nếu em mang thai, anh còn muốn ly hôn không?"
Vũ Linh Đan cầm bút, vẫn cố tìm chút hy vọng cuối cùng trước khi ký tên. Khi nghĩ đến đứa bé trong bụng, khuôn mặt cô trở nên dịu dàng hẳn.
Trương Thiên Thành như nghe được chuyện hài, nét cười ở khóe miệng càng trở nên mỉa mai.
Anh chỉ làm chuyện ấy với Vũ Linh Đan một lần, hơn nữa đã sớm dặn cô uống thuốc, sao cô có thể mang thai chứ? Người phụ nữ này dám lừa anh vì cuộc hôn nhân này. "Sao cơ? Nếu mang thai con của tên đàn ông nào đó thì đừng đổ lên đầu tôi. Cô ký đi, gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình."
Trương Thiên Thành nói bằng giọng hơi mất kiên nhẫn. Anh dập tắt điếu thuốc, ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn. Vũ Linh Đan không khỏi rùng mình trước cái nhìn chăm chú của anh, cõi lòng dần trở nên vắng lặng. Cô biết Trương Thiên Thành không thích mình, nhưng sự căm ghét đầy tàn nhẫn này vẫn khiến cô không thể chấp nhận nổi. Anh nghĩ về cô như thế đấy.
Tay Vũ Linh Đan run rẩy, cô muốn khóc nhưng vẫn ra sức kiềm chế. Cô phải giữ lại danh dự trước mặt Trương Thiên Thành. Vũ Linh Đan cười buôn: "Trương Thiên Thành, anh nhẫn tâm thật đấy. Đúng! Anh nói đúng rồi! Cho dù tôi mang thai con của người đàn ông nào thì cũng không phải của anh! Nếu anh đã muốn ly hôn, tôi đồng ý!"
Vũ Linh Đan lưu loát ký tên. Khi nhìn ba chữ Vũ Linh Đan, cô bỗng cảm thấy như được giải thoát. Phòng không gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-roi-xin-dung-tim/260243/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.