"Được rồi, anh có thể đi rồi."
Âm thanh làm cho Thẩm Minh Hạo tỉnh ra, biết được mình đã quá chìm đắm vào cô gái kia rồi.
Nhìn vẻ mặt của Thẩm Minh Hạo, Châu Tĩnh cũng đã hiểu được điều gì. Quay sang nói với cảnh sát phía bên ngoài xe. "Nếu đã không có gì... vậy chúng tôi xin phép đi trước."
Sau đó nhanh chóng quay qua nói với Thẩm Minh Hạo. "Đi thôi, tôi muốn về."
"À... được." Khi nói ra câu này, Thẩm Minh Hạo vẫn không tự chủ được dán chặt mắt vào cô gái nọ.
Xe băng qua làn mưa quay về trung tâm thành phố, đèn đường hai bên sáng rực. Thứ ánh sáng vàng vọt hắt lên gương mặt đang say ngủ trong xe của Châu Tĩnh. Vừa rồi vì quá hoảng sợ, thấy những thứ không nên thấy nên cô sớm đã mệt lả. Lúc cùng Thẩm Minh Hạo quay về lại đụng thêm cảnh sát khiến Châu Tĩnh còn sợ hơn vài phần.
Mặc dù biết rõ đàn em của Lục Vĩ Vương nhất định sẽ giải quyết cái xác của tên khốn kia một cách triệt để nhất, nhưng nó vẫn khiến cô không khỏi lo sợ... Sợ rằng sẽ bị phát hiện ra.
Từ trước đến nay Châu Tĩnh đã bao giờ tham gia vào những việc nguy hiểm như thế này đâu. Nhưng kể từ khi gặp gỡ Lục Vĩ Vương, Châu Tĩnh liền biến bản thân nên sớm làm quen với những chuyện như thế này. Thế giới đen tối của người đàn ông đó, cũng chính là cô tự nguyện bước vào.
Đi đến gần biệt thự, Thẩm Minh Hạo đã thấy Lục Vĩ Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-phuong-huong-roi-vao-nanh-soi/2677721/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.