Vào lúc này Thẩm Minh Hạo thật sự đã hoàn toàn mất đi kiểm soát, hắn nhanh nhẹn cởi bỏ áo choàng tắm trên người xuống.
Vật cứng thô ráp không biết từ lúc nào đã ngẩng đầu, luôn hướng thẳng về "nụ hoa" nhỏ. Muốn một phát đâm vào thật sâu.
Cả người Hứa Quân Nhu nóng ran, ánh mắt Thẩm Minh Hạo cũng như lửa đốt. Hắn đem thứ kia đến bên nụ hoa của cô, ban đầu chỉ để bên ngoài khẽ khàng mơn trớn. Vẫn chưa có ý định đâm vào trong. Nhưng cả người Hứa Quân Nhu nóng đến mức không thể chịu đựng được nữa. Sau cùng vẫn không kìm được, bật từ trong miệng ra những lời lẽ khao khát.
Nỉ non hắn: "Nhanh lên... nhanh lên đi."
Dưới sức mời gọi của cơ thể xinh đẹp này, hắn làm sao có thể bỏ qua. Vật thô cứng cọ sát từ từ tiến vào trong. Nhưng chưa vào được bao nhiêu Hứa Quân Nhu đã khóc nấc lên, miệng liên tục bảo ngừng lại. Trán cô lấm tấm mồ hôi, tóc tại dính ướt áp sát vào hai bên má.
Lại sao nữa đây? Thẩm Minh Hạo bất mãn vô cùng nhưng vẫn dịu giọng trấn an, hắn vuốt tóc cô sang một bên, nhẹ hôn lên vầng trán đã sớm lấm tấm mồ hôi ấy, chất giọng vô cùng nhẹ nhàng. "Đừng sợ... tôi sẽ nhẹ nhàng."
"Hức... tôi... tôi đổi ý rồi. Đau...đau lắm... không làm n..."
Lời nói còn chưa ra hết, Thẩm Minh Hạo đã ngậm lấy môi cô. Không giống với ban đầu, lần này hắn rất nhẹ nhàng, triền miên không dứt. Từng chút từng chút một trấn an Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-phuong-huong-roi-vao-nanh-soi/2677714/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.