Trương Hàm Ngôn bất ngờ chen vào, cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người bọn họ. “Đủ rồi, hai người im lặng chút đi.”
Anh tiến đến xem xét tình hình, đột nhiên sực nhớ ra. Ban đầu còn không để ý, nhưng khi nhìn kĩ lại… người này không phải là tên đó sao?
Gần đây có người đến báo lão đại Long Khánh đột nhiên mất tích không rõ nguyên nhân. Nếu không nhầm thì thời gian cũng trùng với thời gian tên này bị sát hại. Hơn nữa gương mặt đang bị phân hủy đến mức thối rữa kia cũng có vài nét tương đồng.
“Người này… có lẽ là Long Khánh.” Trương Hàm Ngôn lên tiếng, nghiêng đầu nói với pháp y bên cạnh, mắt vẫn dán chặt vào thi thể kia. “Phiền cậu đưa đến cục cảnh sát kết quả xét nghiệm sớm nhất nhé, tôi cần rất gấp.”
Thấy vẻ gấp gáp này của Trương Hàm Ngôn, Hứa Quân Nhu cũng như hiểu ra được điều gì. Không muốn tiếp tục tranh cãi với Trắc Huy Đông nữa.
Cô thở dài nhìn hắn ta. “Không cản trở nữa, mau đưa thi thể đi đi.”
Từ trên chiếc xe trắng, vài vật dụng được đem xuống. Thi thể nhanh chóng được thu xếp ổn thỏa mang lên xe đưa đi, Trắc Huy Đông nhìn bọn họ thu dọn, lúc chuẩn bị lên xe rời đi thì bỗng khừng lại. Hắn hơi hất cằm về phía Hứa Quân Nhu. “Khi nào mời tôi một bữa, lâu rồi mới gặp lại mà!”
Hứa Quân Nhu nghệt mặt ra. Gì vậy chứ? Dù sao tên đó cũng là đàn ông, không phải hắn mới là người nên mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-phuong-huong-roi-vao-nanh-soi/2677694/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.