Lâu Vũ Tranh bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Bài hát "Dưới cây táo lớn" Hisoka hát đã chứng minh chiếc điện thoại đổ chuông là của Lâu Vũ Tranh chứ không phải cái mà bố mẹ cô để lại ở đây. Cả người mệt mỏi, Lâu Vũ Tranh uể oải bấm nghe. Một giọng nói mềm mại lười biếng từ loa điện thoại truyền đến tai người bên kia: "Alo?" 
“Đã mười giờ sáng rồi mà em còn chưa dậy nữa, dã man thật.” Giọng nói trêu chọc này là của anh trai Lâm Giai mà cô rất quen thuộc, Lâu Vũ Tranh lập tức tỉnh táo lại, hơi gấp gáp hỏi: "Anh Giai, có tin tức gì của bố mẹ em chưa?" 
“... Vẫn chưa.” Âm thanh của Lâm Giai hơi trầm thấp, hiển nhiên không cần anh phải nhiều lời cũng đã chứng minh tình huống rất không tốt. 
Lâu Vũ Tranh không giống một số người không còn chút lý trí, chỉ biết khóc rống kêu gào, muốn sống muốn chết mỗi lần xảy ra chuyện, ngược lại, cô vô cùng bình tĩnh nói với người bên kia điện thoại: "Anh nói chi tiết hơn một chút được không?" 
Cô em gái vẫn luôn ồn ào trong trí nhớ vậy mà lại bình tĩnh trước chuyện bố mẹ có khả năng đã gặp chuyện không may như thế, làm Lâm Giai không khỏi cảm thán, cuối cùng cô nhóc con ngây thơ ngày xưa cũng đã trưởng thành rồi. Nhưng anh cũng hiểu được, trong xương của cô có máu dịch của quân nhân, dù có ngây thơ thì cũng sẽ kiên cường. 
Vì vậy, Lâm Giai không giấu giếm gì, thẳng thắn nói hết kết quả điều tra: "Vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-phai-cua-toi-nhin-thay-quy/3361591/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.