Chương trước
Chương sau
Lối vào di tích thượng cổ cũng không phải cố định.
Do khả năng nào đó mà một đoạn thời gian nó mới xuất hiện tại một địa điểm ngẫu nhiên, nhưng qua tiếp một đoạn thời gian sẽ lại biến mất.
"Khu vực hoạt động của con chó săn biến dị này là tại Thịnh Cảnh thành nội thành. Nói cách khác cửa vào di tích chính là trong Thịnh Cảnh thành." Tần Vũ âm thầm suy tư.
Chỉ là Thịnh Cảnh thành này lớn như vậy, hắn muốn tìm chỉ sợ sẽ rất khó.
Nhưng cân nhắc lại thì chó săn biến dị cũng không thể chạy loạn khắp thành được, nói không chừng lối vào cửa di tích này ở phụ cận khu vực gần đây.
Chó săn biến dị tiến vào trong di tích còn có thể sống sót đi ra, như vậy bên trong di tích cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn.
Tần Vũ trong lòng bắt đầu sôi sục.
Nếu như có thể tiến vào bên trong di tích kia, hắn nhất định sẽ có được đại thu hoạch, cho nên hắn không muốn buông bỏ tìm kiếm lối vào di tích.
Tần Vũ thu thập lại suy tư, bắt đầu thử sử dụng mai Hỏa Diễm Giới Chỉ này.
"Ầm ầm!"
Theo Tần Vũ rót gen năng lượng vào trong giới chỉ, một viên hỏa cầu màu vỏ quýt bằng quả bóng rổ chậm rãi hình thành.
Tần Vũ tâm niệm vừa động, Hỏa Cầu liền hướng về thi thể chó săn biến dị mà kích xạ đến, sau đó như một viên đạn tạc nổ tung lên, nuốt trọn thi thể chó săn biến dị.
Sau khi hỏa diễm tán đi, thi thể chó săn biến dị đã trở thành một mảnh khét lẹt.
"Thật là lợi hại!" Tần Tiểu Vũ kinh ngạc nói.
Thời điểm cô vừa mới nhìn thấy Tần Vũ phóng thích viên Hỏa Cầu này, mặt bảo thạch trên chiếc nhẫn liền phát sáng lên một chút.
Mai Hỏa Diễm Giới Chỉ này thả ra uy lực lại để cho Tần Vũ không thể hài lòng.
Hắn vừa mới sử dụng Hỏa Diễm Giới Chỉ cũng đã tiêu hao khá nhiều gen năng lượng, nhưng uy lực của nó vẫn y nguyên tạm được, dù sao đây cũng chỉ là F cấp bảo vật, cũng không cần cầu quá nhiều.
Tần Vũ lại thử sử dụng Hỏa Diễm Giới Chỉ bổ sung cho kỹ năng hỏa thuẫn.
khi hắn lần nữa rót gen năng lượng vào, một ngọn lửa hiện lên giữa không trung, tạo thành bề mặt một tấm chắn trước mặt hắn.
Lực phòng ngự ra sao Tần Vũ không rõ ràng, bất quá từ độ dày ngoại hình của hỏa diễm có thể phán đoán đượcn, lực phòng ngự của hỏa thuẫn này hẳn không tệ lắm.
Tần Vũ lại thử nghiệm năng lực sao chép vào Hỏa Diễm Giới Chỉ, nhưng quá trình này lại dị thường gian khổ.
Gen năng lượng trong cơ thể hắn đang nhanh chóng tiêu hao trực tiếp đến một phút đồng hồ sau mới bắt đầu ngừng.
Tần Vũ nhìn xem hai chiếc nhẫn y trang như nhau, hắn mới thả ra một ngụm khí từ trong miệng.
Năng lực sao chép hoàn toàn chính xác có thể sao chép các loại bảo vật, nhưng trước mắt hắn chỉ có thể phỏng chế ra loại bảo vật F cấp này đã là cực hạn, vả lại phải cần cố hết sức.
"Cho em." Tần Vũ đem một viên Hỏa Diễm Giới Chỉ đưa tới Tần Tiểu Vũ.
Không thể không nói năng lực sao chép đúng là có thể xếp vào S cấp năng lực, ngay cả bảo vật đều có thể sao chép.
"Cám ơn anh nha" Khuôn mặt nhỏ của Tần Tiểu Vũ có chút ửng đỏ.
Cô nhận lấy chiếc nhẫn, mừng rỡ đeo vào ngón trỏ trên tay trái, ngón tay trắng noãn như ngọc của cô còn đẹp hơn ngọc bảo hồng trên mặt nhẫn.
Tần Tiểu Vũ đột nhiên đỏ mặt cũng khiến Tần Vũ có chút ngoài ý muốn, bất quá hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
Hắn lấy ra hai khỏa nguyên năng tiến hóa, dùng năng lực sao chép cho chúng nó trở thành bốn cái, sau đó lại để Tần Tiểu Vũ dùng năng lực cường hóa cho nó trở nên gấp bội uy lực.
Hắn cùng Tần Tiểu Vũ, mỗi người hai khỏa liền trực tiếp phục dụng.
Tần Vũ cảm thụ được trong cơ thể xảy ra thay đổi, không khỏi có chút vui sướng. Thể chất của hắn chính thức đạt đến gấp tám lần, mà Tần Tiểu Vũ cũng đạt tới gấp năm lần thể chất.
Tám lần thể chất , tại trước mắt nhân loại toàn thế giới mà nói, cho dù không phải vô địch gần như không tồn tại, cũng tuyệt đối là phượng mao lân giác.
Bởi vì đoán chừng đến hiện tại nhân loại còn không biết nguyên năng tiến hóa có trong cơ thể Zombie, Thú biến Dị có ích lợi vô cùng to lớn.
Nếu như lại thêm Tần Tiểu Vũ cường hóa, thực lực Tần Vũ sẽ bạo tăng đến mười sáu lần thể chất, cái này rất kinh khủng.
Tần Vũ cùng Tần Tiểu Vũ bắt đầu tìm kiếm những khu vực gần đây.
Tần Vũ muốn tìm lối vào di tích thượng cổ, nhưng mà quá trình này lại không phải thuận lợi, tìm cả buổi nhưng bọn hắn đều không thu hoạch được gì.
Sắc trời dần chuyển tối, bọn hắn cũng chỉ có thể về nhà nghỉ ngơi.
Ban đêm Tần Vũ nằm ở trên giường, Tần Tiểu Vũ đã ngủ say.
Hắn có chút xuất thần, từ lúc trùng sinh đến khi tận thế bắt đầu đã nửa tháng. Nửa tháng này cũng xảy ra không ít sự tình, nhưng cũng coi vẫn yên bình.
Hắn lại hồi tưởng đến chuyện tình kiếp trước, nhưng ngược lại còn cảm thấy kiếp trước giống như một mộng cảnh, mà mình bây giời mới là chân thật nhất.
"Sàn sạt!"
Lỗ tai Tần Vũ bỗng nhiên khẽ động, lập tức đánh thức hắn thoát khỏi huyễn tưởng, hắn nghe được một trận tiếng cực kỳ nhỏ, âm thanh kia rõ ràng là từ cổng truyền đến.
"Ai?" Tần Vũ trong mắt dâng lên một tia quang mang băng lãnh.
Nếu như không phải hắn là Tiến Hóa Giả có được tám lần thể chất , chỉ sợ sẽ không phát hiện ra những âm thanh bé kia.
"Sao. . . Thế nào?" Tần Tiểu Vũ mơ màng tỉnh lại, hơi nghi hoặc một chút nói.
"Nhỏ giọng một chút, có động tĩnh." Tần Vũ khẽ nói với Tần Tiểu Vũ, sau đó hắn nhanh chóng mặc quần áo hoàn chỉnh rồi ngồi dậy từ trên giường, thuận tiện cầm lên vũ khí được bày sẵn ở một bên.
Tần Tiểu Vũ nhìn thấy dáng vẻ Tần Vũ liền biết có chuyện không hay, cô cũng vội vàng mặc quần áo rời giường.
Tần Vũ giống như u linh, lặng lẽ đi đến bên cửa, sau đó hắn nhìn ra bên ngoài qua một cái lỗ cửa nhỏ 'mắt mèo', kinh hãi lần nữa thức tình.
Dưới mặt đất bên ngoài căn phòng, một đầu sinh vật kỳ lạ dài khoảng bốn, năm mét đang bò lên hành lang, những thanh âm sàn sạt kia cũng chính là nó làm.
"Đây là. . . Sắt Ngô Trùng?" Khi thấy rõ hình dáng thứ này, Tần Vũ liền kinh hãi.
Đây là một sinh vật gần giống loài rết, nhưng thân thể dài khoảng ba, bốn mét của nó lại không phải bất kỳ con rết nào có khả năng đạt đến.
"Quả nhiên là Sắt Ngô Trùng, làm sao nó lại xuất hiện ở đây?" Thân thể sinh vật này hai bên đều mọc ra từng dãy răng cưa, mà trên đầu nó còn mọc ra một mảng miệng kinh dị, nếu giác hút của nó được mở ra còn có thể trực tiếp đầu người xoắn nuốt thành mảnh vỡ.
Tần Vũ trong lòng giật mình: "Khó nói Thịnh Cảnh thành lại bị công phá?"
Sắt Ngô Trùng là loài được Mẫu Sào Trùng ấp trứng sinh nở thành binh chủng Trùng tộc, nhưng đến hiện tại tất cả binh chủng Trùng tộc đều bị quân đội Thịnh Cảnh thành trấn áp ở ngoại thành.
Hiện tại Sắt Ngô Trùng vốn không nên xuất hiện thì đột nhiên lại xuất hiện ở nơi này, hắn làm sao có thể không sợ hãi?
"Không nên a, Mẫu Sào Trùng không có khả năng công phá Thịnh Cảnh thành trong thời gian ngắn ngủi nửa tháng."
Tần Vũ cố gắng tĩnh tâm nhưng vẫn không khỏi giật mình.
Mẫu Sào Trùng thuộc Trùng tộc, nhưng trước mắt Mẫu Sào Trùng ấp trứng ra binh chủng Trùng tộc có hạn. Theo lý thuyết bằng vào một mình nó trước mắt sẽ không thể công phá thành công Thịnh Cảnh thành, dù sao tận thế mới bắt đầu, trình độ tiến hóa của Mẫu Sào Trùng đến từ dị không gian cũng có hạn chế.
"Nói không chừng con Sắt Ngô Trùng này là từ dưới lòng đất chui lên." Tần Vũ bỗng nhiên hơi động.
Từ đầu hắn đã chú ý đến thân thể con Sắt Ngô Trùng này dính đầy bùn đất.
Sắt Ngô Trùng cũng có năng lực độn thổ (đào đất),nó có thể leo lên mặt đất từ dưới lòng đất cũng là chuyện bình thường.
Sắt Ngô Trùng lúc này lại chậm rãi chuyển dời ánh mắt đưa về phía cửa phòng Tần Vũ, nó cảm nhận được nơi này có tia sinh mệnh dao động nên mới leo đến tầng ba.
"Bất kể như thế nào, giải quyết trước rồi nói sau." Nghĩ tới đây, Tần Vũ cũng không có chút do dự, trực tiếp đẩy cửa ra, sau đó đâm một gậy về phía đầu Sắt Ngô Trùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.