Chương trước
Chương sau
Trên một con phố rách nát.
Súng máy M249 trong tay Lâm Phong phun ra hỏa diễm, khiến cho đầu một Zombie phía trước bị bắn thành cái sàng lọc.
Nhưng mà càng ngày càng có nhiều Zombie hướng về nơi này lao đến. Giản lược quét qua, cũng chừng hơn hai mươi con, một mảnh đen nghịt zombie, mười phần kinh khủng.
"Anh Lâm, hay là chúng ta nhanh rút lui đi, những Zombie này thật là đáng sợ, không chỉ có tốc độ cực nhanh, vả lại phải bắn nổ đầu chúng mới giết chết được những lũ Zombie này."
Một người trẻ tuổi nhìn qua khoảng 20 tuổi nói ra, hắn mặc một quân phục xanh lá, trên mặt lại tràn đầy vẻ sợ hãi.
Lâm Phong trầm mặc không nói, mà lúc này có một trung niên bắn ra hai phát đạn, khiến cho xương xọ một Zombie bị bạo liệt.
Hắn có chút tức giận nói: "Tiểu Trương, ngươi cũng không phải không biết nhiệm vụ lần này. Tên kia rất ghét anh Lâm, để cho bốn người chúng ta tới đây nghĩ cách cứu viện Lý tướng quân. Phải nhanh hoàn thành nhiệm vụ lần này còn dễ nói, nếu kết thúc không thành, hắn khẳng định sẽ thừa cơ tìm cách trừng phạt anh Lâm."
"Thế nhưng là..." Tiểu Trương một bên đem họng súng nhắm ngay đầu một Zombie đen nghịt, một bên nói ra: "Chúng ta chỉ có bốn người, nơi này lại có hơn hai mươi Zombie a! Với lại chúng ta đều sắp dùng hết đạn dược."
Một nam tử còn lại cũng khuyên: "Anh Lâm, hay là chúng ta rút lui đi, không nói trước chúng ta có thể đối phó những Zombie này hay không, coi như có thể giết chết toàn bộ chúng nó, Lý tướng quân cũng chưa chắc còn sống a."
Trung niên nói chuyện trước đó nhìn đến bộ dạng nhát sợ của hai người, trong lòng của hắn căng thẳng, nhưng lại không thể tránh được.
Hắn tên là Lý Sơn, là bộ hạ rất tín nhiệm của Lâm Phong, có thể hai tên kia không có giao tình sâu với Lâm Phong, không nguyện ý vì hắn hi sinh cũng là chuyện rất bình thường.
Lâm Phong âm thầm hít một ngụm khẩu khí.
Hắn có năng lực xuất chúng, nhưng lại bị mọi người gét bỏ. Thịnh Cảnh thành nguy cơ gần ngay trước mắt, những người kia còn muốn nội đấu, quả thật khiến hắn cảm thấy bi thương trong lòng.
Lâm Phong cũng đang chuẩn bị để mọi người rút lui, quân nhân trẻ tuổi tiểu Trương giật mình chỉ vào bầy thi nói: "Mọi người nhìn, bên kia có người!"
Quả nhiên, Lâm Phong bọn họ thuận theo hướng hắn chỉ nhìn lại.
Tại phía sau bầy Zombie, có một thiếu niên tuổi trẻ cùng một thiếu nữ tuổi trẻ đang đi đến về hướng bên này, mà lúc này thi bầy dường như bị hấp dẫn toàn bộ, xoay người qua đi, thay đổi phương hướng, lao về phía hai người kia.
Quân nhân trẻ tuổi tiểu Trương nhìn thấy một màn này đại hỉ nói: "Anh Lâm, thừa dịp hai người này hấp dẫn thi bầy, chúng ta mau chóng lui lại a!"
Nói xong tiểu Trương còn vội vàng muốn đẩy ra cửa xe tải bên cạnh bọn hắn.
Lâm Phong rất căng thẳng.
Hắn không nghĩ ra tên tiểu Trương này lại nhát gan đến thế, hắn trầm giọng quát: "Đều toàn lực nổ súng cho ta, cứu hai người trẻ tuổi kia!"
"Kỳ quái, đây là có chuyện gì, vì sao bọn chúng cùng quay đầu lao về chúng ta?" Tần Vũ có chút giật mình hoàn cảnh trước mắt.
Những Zombie này hẳn phải bị mấy người sống sót đối diện kia thu hút, nhưng bọn hắn vừa mới chuyển đến góc đường, vậy nên toàn bộ những Zombie này mới thay đổi phương hướng, lao về phía bọn người Tần Vũ, cái này khó tránh khỏi có chút kì quái.
Có thể vì Zombie gần ngay trước mắt, Tần Vũ cũng không rảnh rỗi suy nghĩ nhiều nữa, hắn nói với Tần Tiểu Vũ: "Em đợi ở lại đây không được đi đâu."
"Ân, anh hãy cẩn thận." Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn nhẹ gật đầu.
Tần Vũ đem thiết côn trong tay cô cầm lấy, hai tay đều nắm chắc lấy một cây côn sắt, hướng về hơn hai mươi Zombie nghênh đón, cùng lúc đó Tần Tiểu Vũ cũng gia trì năng lực cường hóa lên Tần Vũ, thể chất Tần Vũ trong nháy mắt được tăng gấp bội.
"Tới đi!" Tần Vũ trong lòng chiến ý sôi trào, đối mặt hơn hai mươi Zombie, nhưng trong lòng hắn lại không sợ hãi chút nào.
"Bành!" Tần Vũ một gậy đập vào đầu một Zombie, đầu Zombie kia liền bị côn sắt đánh cho nhẹ nhõm nổ tung, mà tay phải Tần Vũ lại cầm côn sắt tiếp tục vung khắp bốn phía, đập mạnh vào ngực một Zombie.
"Ầm ầm!" Nửa người Zombie trực tiếp sụp đổ ra, như một lựu đạn mini làm cho bên trong lồng ngực Zombie như nổ tung.
Đòn tấn công này đã được Tần Vũ vận dụng năng lực hỏa diễm bám vào, hắn cho năng lực hỏa diễm theo côn sắt luồn vào trong lồng ngực Zombie, cho nên mới phát sinh bạo nổ.
"Phốc!"
Thiết côn nóng rực phảng phất một thanh đao sắc bén, chém đứt cổ lìa đầu một Zombie, đầu lâu của nó bị văng lăn ra xa hơn mười mét.
"Cái này..." Nhóm người Lâm Phong thấy vậy liền sợ ngây người.
Tiểu Trương cùng một nam tử khác chuẩn bị rút lui không chú ý đến mệnh lệnh Lâm Phong, cũng đều dừng bước, bọn hắn trợn mắt hốc mồm nhìn xem một màn trước mắt.
Nhóm người này đã từng trải qua sự lợi hại của những Zombie cường hãn này.
Cho dù đám quân nhân bọn hắn đã từng trải qua huấn luyện, nhưng nếu như trên tay không có vũ khí, chắc chắn không có khả năng đơn độc chiến thắng một đầu Zombie. Thế nhưng những Zombie hung hãn này lại bị Tần Vũ ngay trước mặt tùy ý đánh hạ như thu gặt lúa rạ.
Tần Vũ song côn múa, mỗi một côn đều trực tiếp làm mất mạng một Zombie.
Không ngoài dự tính, dưới sự gia trì cường hóa của Tần Tiểu Vũ, có lẽ hắn đã có gấp mười bốn lần thể chất, lực lượng tốc độ đều toàn diện nghiền ép những Zombie này, cho nên đám Zombie này trong tay hắn coi như những hài tử yếu ớt.
"Chẳng lẽ hắn là Cổ Võ Giả trong truyền thuyết luôn cư ẩn kia? Nhưng Cổ Võ Giả cũng không có khả năng mạnh như vậy a!" Một màn trước mắt để Lâm Phong khiếp sợ không gì sánh nổi.
Bản thân hắn tinh thông thuật cận chiến, hắn coi như tay không đối phó năm nam tử trưởng thành đều không thành vấn đề. Hắn cũng đã gặp qua một ít dị nhân kỳ sĩ, trong đó không thiếu hạng người công phu cao thâm, nhưng cùng người trẻ tuổi này so sánh đơn giản liền như trẻ nhỏ.
Tần Vũ đã đạt đến AAA cấp thương pháp, có thể nói mỗi một chiêu đều là trí mạng.
Không đến một khắc, hơn hai mươi Zombie này lần lượt ngã nhào trên mặt đất. Tần Vũ bước trên huyết dịch tanh hôi dưới mặt đất, đi đến đám người Lâm Phong chân cụt tay đứt, Tần Tiểu Vũ cũng đi theo.
Mặt mũi cô tràn đầy vẻ sùng bái, Tần Vũ cường đại để cô cũng vô cùng tự hào, bởi vì đây chính là ca ca của nàng a.
Tần Vũ đi tới trước mặt bốn người này.
Khi nhìn đến Lâm Phong, hắn không khỏi ngẩn ngơ.
Lâm Phong hiện tại hơn ba mươi tuổi, mặt mũi tràn đầy vẻ kiên nghị, tràn đầy vẻ sắc bén khí tức của quân chủng đặc hữu.
Lâm Phong cũng không phải người thường, mặc dù b thực lực Tần Vũ làm rung động, nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại, tự thân giới thiệu với Tần Vũ nói: "Chào anh, tôi là Lâm Phong, là một quân nhân."
"Lâm Phong... Quả nhiên." Tần Vũ ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lâm Phong.
Bị ánh mắt Tần Vũ nhìn chằm chằm, hắn cũng có chút không được tự nhiên.
Lâm Phong ho khan nói: "Anh là Cổ Võ Giả a? Bằng không thì thực lực làm sao sẽ mạnh như vậy?"
"Tôi không phải Cổ Võ Giả." Tần Vũ lắc đầu.
Mặc dù lúc trước tận thế còn chưa xuất hiện, nhưng trên thế giới vẫn có một ít dị nhân kỳ sĩ có bản lĩnh đặc thù, Cổ Võ Giả cũng là một trong số đó, thân thủ mỗi người bọn họ đều đã siêu phàm thoát tục.
Kỹ xảo chiến đấu đạt tới B cấp chính là rất khó.
Người đạt đến cấp bậc này, tay không đối phó bốn, năm nam tử trưởng thành cũng không thành vấn đề.
Mà A cấp thì chính là phượng mao lân giác, hiếm đến đáng thương.
Phía trên lại chính là S cấp. Người đạt đến tầng giới cảnh này có thể xưng tông sư, thậm chí bọn hắn có thể cảm ứng được tinh thần, tương truyền bên trong Cổ Võ Giả cũng chỉ có mấy người đạt đến bước này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.