Tố Vũ Kỳ ngồi ngoài nhà xem phim hoạt hình, tay nhỏ cầm bút tô tô vẽ vẽ, lâu lâu lại nhìn ra bên ngoài sân chờ đợi hình ảnh hai anh chị của mình xuất hiện.
" Tiểu Kỳ của mẹ vẽ đẹp quá đi mất. " Mẹ Tố ngồi bên cạnh cầm bức tranh phong cảnh của con trai nhỏ không ngừng khen ngợi. Nhóc nhỏ 4 tuổi mà đã có thể vẽ được một bức tranh phong cảnh dài rộng 40x60 cm điều này khiến bà rất tự hào nha.
Trước đây khi còn đi học môn mĩ thuật là môn mà Vũ Tinh yếu nhất, cũng là môn mà bà ghét nhất, đơn giản dễ hiểu là bà không có năng khiếu vẽ vời, cho bà vẽ con gà có khi nó còn ra con quỷ quái không trừng. Được cái ba Tố vẽ cũng khá ổn nên cũng coi như là cứu vớt được vài phần cho thế hệ nhỏ này. Nhưng mà cứu vớt này chỉ cứu được mỗi Tố Vũ Kỳ thôi chứ ba anh chị của bé vẽ thì tệ lắm.
Ngày Tố Vũ Kỳ xuyên vào cơ thể này lúc cậu bé mới chỉ có 2 tuổi, vì muốn nhanh chóng có thể tiếp cận được mục tiêu nên Tố Vũ Kỳ đã sớm bộc lộ tài năng vẽ tranh của mình khi chỉ mới 2 tuổi. Sáng vẽ, chiều vẽ, tối vẽ, cứ thế đến năm 4 tuổi nhưng vẫn chưa một lần gặp được Trương Tấn Phong chỉ đơn giản một điều là bé cứ toàn bị nhốt trong nhà thôi à, ba mẹ Tố sợ bé còn nhỏ nếu ra ngoài sẽ bị bắt cóc này kia cho nên rất hạn chế việc cho bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot/2774919/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.