Hình ảnh những cuộc họp bí mật, các hợp đồng mua bán phi pháp, và cả những khoản tiền khổng lồ chuyển qua lại hiện lên rõ ràng. Ông Hữu Tấn gần như chết lặng tại chỗ, cả cơ thể ông ta đổ về phía trước, đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính mà không thốt nên lời. (3)
Dì Miên không thể ngồi yên nữa, bà ta đứng phắt dậy, đôi mắt rực lên sự sợ hãi. Bà hiểu rằng nếu những thứ này bị lộ ra ngoài, ngay cả bà cũng sẽ bị cảnh sát bắt ngay lập tức. Bà cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói thì ngược lại.
- Đ...đừng làm điều dại dột, Trí Khả! Chúng ta có thể thương lượng...cháu không cần phải làm thế! ( 5 )
Nghe lời này, Trí Khả chỉ lắc đầu, đôi mắt cậu ánh lên sự lạnh lùng khó đoán.
- Thương lượng? Các người đã cố ép tôi vào đường cùng, bắt cóc mẹ kế của tôi? Giờ là lúc tôi lấy lại những gì mình xứng đáng! (
Ông Hữu Tấn cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, nhưng ông ta không còn dáng vẻ tự tin và ngạo nghễ như trước. Giọng ông ta khàn đặc, mang theo sự hoang mang tột độ.
- Cháu muốn gì? Nói đi, chúng ta có thể thỏa thuận. (2
Trí Khả khẽ nhếch môi, cười nhạt. (2)
- Tôi không muốn gì cả, chỉ cần các người biết điều nước sông không phạm nước giếng, tôi sẽ không truy cứu việc này. (2)
Trong căn phòng lạnh lẽo, tiếng mưa và sấm chớp ngoài cửa sổ tạo nên những âm thanh chói ta ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-va-ruou-dang/3730708/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.