☆, 7, lần đầu chỉ điểm
"Tôi muốn khiến cho thân thể của em sẽ không thể rời khỏi ngón tay tôi!" Yến Sở dùng ngón tay thon dài dò xét bên trong ẩm ướt của cô, nhất thời bị một dòng nước ấm nhầy nhụa bao lấy.
"Dừng tay! Dừng tay! A ──" cô hét lên, vô pháp khống chế kích thích của thân thể dưới dưới ngón tay của hắn.
cô sợ hãi không phải vì hắn xâm phạm mình, mà là sợ chính mình bị ngón tay của hắn gây kích thích đến nỗi lý trí mất dần rồi rơi vào tay giặc.
"Nơi này mẫn cảm như vậy... là bị người đàn ông khác chạm qua rồi sao?" Hắn lấy lòng ngón tay day nhẹ, chạm nhẹ cửa huyệt, bá đạo muốn tìm đáp án.
"Không liên quan tới anh! Buông ra! Sắc ma!" Cô cố gắng kẹp chặt hai chân, trong bóng đêm không vớ được cái gì đành phải cầm lấy chiếc điện thoại cô đang cầm trong tay ném tới.
Nhưng mà cô không ném trúng mục tiêu, bị một vật kim loại lạnh lẽo buộc vào cổ tay, cô muốn rút tay về lại nghe thấy một trận thanh âm của kim loại sắt.
Một bàn tay bị chế trụ, thân thể mất đi tự do, Mộ Sở Văn càng thêm sợ hãi.
"Đang ở đây mà còn nghĩ đến chuyện có thể trốn thoát sao? Lúc đi lên cầu thang cô không nhận ra sao." Nói xong, Yến Sở vỗ tay một cái không gian trong phòng nháy mắt liền sáng như ban ngày.
Nhìn đến xung quanh bốn phía một lượt, Mộ Sở Văn càng thêm kinh hoàng, bởi vì nơi này không phải chỉ là một văn phòng bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-uot-at/437318/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.