Editor: Mứt Chanh
Trận bóng rổ bắt đầu vào lúc 9 giờ, các bạn học được yêu cầu vào sân trước nửa tiếng.
Bởi vì muốn cho học sinh thả lỏng, trường học không có yêu cầu nghiêm khắc với chỗ ngồi cho lắm, quy định mỗi học sinh đều ngồi ở vị trí lớp mình.
Chỉ cần động tĩnh không huyên náo quá lớn là có thể đổi chỗ ngồi trong phạm vi nhỏ, vì thế Ngu Vãn chuyển đến bên cạnh Đồng Giai Nghê.
Cô kéo chiếc cặp đang ôm trong ngực ra, bên trong chứa đầy những túi đồ ăn vặt màu sắc rực rỡ.
Đồng Giai Nghê cũng chuẩn bị khô mực rong biển này đó, hai cô gái nhỏ chia nhau ăn, ríu rít trò chuyện tình hình gần đây.
Chờ đến 9 giờ, trọng tài lên sân khấu trước, nói quy tắc và một vài việc cần chú ý lúc thi đấu, sau đó cầu thủ hai đội cũng tiến lên, bắt tay cúi chào nhau.
Ánh mắt Ngu Vãn nhìn về phía dưới khán đài.
Mười mấy chàng trai trên sân, mặc cùng một kiểu quần áo thể thao, chỉ có con số trước người là khác.
Nhưng Ngu Vãn nhìn qua thì người đầu tiên cô nhìn thấy là Lục Thức.
Trong đám con trai, anh cao lớn, đứng cũng thẳng trong chiếc áo thun ngắn tay màu đen, ở giữa có con số bảy lớn.
Chàng trai có xương bả vai rộng, eo hẹp gầy gò mà mạnh mẽ, trên cổ tay mang băng cổ tay màu trắng.
Bên tai Ngu Vãn vang vọng giọng nói trầm thấp chắc nịch của anh vào mấy phút trước.
"Em mặc màu đỏ hay không cũng chẳng quan trọng, bởi vì chỉ cần em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-trong-tim-anh/949303/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.