Chương trước
Chương sau
Vũ Giai bị bắt lại, cũng đồng nghĩa với việc hôn lễ diễn ra rất suôn sẻ, không còn có chút trở ngại nào hết.

Hà Xuyên cùng An Cửu bước lên sân khấu lộng lẫy. Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, hắn vén khăn trùm mặt của Hà Xuyên rồi đặt lên môi cô 1 nụ hôn. Cũng đồng thời tuyên bố với tất cả mọi người rằng kể từ giây phút này cô chính thức trở thành vợ của hắn.

Mà Trần Thanh Khải ngồi dưới, nước mắt cứ ứa ra vì xúc động.

Còn Dương Ngọc Đoan thì vỗ vỗ vai anh ta an ủi.

- Có thằng bạn mãi mới lấy được vợ, anh mừng muốn rớt nước mắt ra ngoài luôn đây.

- Anh còn chưa lấy vợ đâu đấy. Ở đấy mà xúc với động.

- Đợi anh thu xếp công việc thì nhất định sẽ cưới em.

- Chừng nào kết hôn xong thì hãy nói!

Mà bên trên kia, Hà Xuyên hạnh phúc đến mức cảm giác như không được chân thật. Cuối cùng, cô cũng đã kết hôn với 1 người đàn ông mà có nằm mơ cô cũng không nghĩ đến.

Nhìn chiếc nhẫn cưới lấp lánh mà An Cửu đeo lên tay cô, Hà Xuyên mới dám chắc chắn rằng kể từ bây giờ, cô đã chính thức là người đã có gia đình.

Dư Mẫn cùng anh trai ngồi phía dưới, cũng vui mừng cho hạnh phúc của bạn thân. Vì nhà họ Dư cũng là 1 gia tộc lớn nên đương nhiên sẽ phải có mặt trong hôn lễ ngày hôm nay.

Đột nhiên, Dư Mẫn quay sang nhìn anh trai ngồi bên cạnh thấy có chút tiếc nuối.

Ban đầu quen Hà Xuyên, cô cũng có ý định làm mối cho đứa bạn thân và anh trai mình. Như vậy thì sau này sẽ tiện cho 2 người sống chung dưới 1 mái nhà hơn.

Chỉ tiếc là anh trai cô quá mức không có chính kiến. Thích người ta mà không nói, để rồi đến hôm nay nhìn người ta bước vào lễ đường cùng người khác.

Thật là…

Ngày hôm đấy, An Gia tổ chức tiệc rất lớn. Đầu bếp và phục vụ đi lại tấp nập, bận rộn mất cả 2 ngày liên tiếp.

Đến cả Hà Xuyên cũng mệt đến mức suýt nữa ngất đi. Cũng may, An Cửu rất tâm lý ôm cô lên phòng để cô nghỉ trước, còn hắn tiếp tục công việc tiếp khách theo sự chỉ đạo của An lão gia.



Kể ra Hà Xuyên cũng khá nhàn. Cô ngủ 1 giấc đến tận ngày hôm sau, khi tiệc đã tàn hết.

An Cửu còn muốn cô ngủ thêm nhưng cô lại từ chối ngay.

Ngày đầu tiên chính thức làm dâu, Hà Xuyên cùng An Cửu đi dâng trà cho An lão gia. Và như thường lệ, theo vai vế, tất cả mọi người sẽ mời trà cô và An Cửu bởi 2 người chính là trưởng bối trong nhà.

Dù bằng mặt không bằng lòng nhưng vợ chồng An Tư Nhất vẫn phải nghiến răng nghiến lợi kêu cô 1 tiếng bà trẻ.

Ban đầu, Hà Xuyên có chút e ngại bởi vì không chỉ mấy người trẻ khác mà những người lớn tuổi cũng dâng trà. Tuy nhiên, khi đến lượt vợ chồng An Tư Nhất thì lại khác, cô rất vui vẻ nhận trà. Không những thế, còn có Trương Nguyệt và An Tư Ngôn cũng phải hành lễ với cô.

Vị trí hiện tại, đúng là 1 đặc quyền vô cùng khiến cô hài lòng.

Chiều hôm đó, sau khi giải quyết mọi chuyện xong xuôi. An Cửu đến chỗ Vũ Giai bị giam giữ.

Cánh cửa lớn vừ được mở ra, Vũ Giai đang ngồi trên ghế lập tức đứng dậy.

- An Cửu, anh và người phụ nữ kia đã hoàn thành hôn lễ rồi sao?

Việc đầu tiên Vũ Giai không hỏi là bao giờ sẽ được thả ra mà lại là vấn đề An Cửu đã tổ chức hôn lễ xong.

Có vẻ như Vũ Giai vẫn không chịu từ bỏ. Sự cố chấp của cô ta dành cho An Cửu rất lớn, lớn đến mức ích kỷ, chỉ muốn người đàn ông đó thuộc về duy nhất bản thân mình.

An Cửu nhìn Vũ Giai, ánh mắt xoẹt qua 1 tia sắc lạnh.

- Tôi đã liên lạc với ba cô. Đợi bọn họ đến x.ác nhận phải đưa cô về Pháp thì tôi sẽ thả cô đi.

- An Cửu, em muốn ở lại đây với anh.

Mặc cho Vũ Giai có nói ra sao, An Cửu quay lưng lại hờ hững buông 1 câu.

- Tôi có vợ rồi!

Quả nhiên, sau khi nghe được những lời này, Vũ Giai không chấp nhận lại phát điên. Có điều, cánh cửa lớn kia 1 lần nữa đóng lại, nhốt cô ta ở bên trong.

Nghe Trần Thanh Khải nói rằng vợ chồng sau khi cưới thì phải đi tuần trăng mật thì tình cảm mới tăng lên. Thế là, An Cửu rất biết tiếp thu mà nhanh chóng hoàn thành nốt công việc, thu xếp lịch trình để có thể cùng Hà Xuyên đi hưởng cái gọi là tuần trăng mật kia.



Hôm hắn định đưa Hà Xuyên đi thì nhận được điện thoại bên gia tộc của Vũ Giai.

Thế là hắn không còn cách nào khác cho người dẫn Vũ Giai đến địa điểm hẹn.

Trên sân thượng toà nhà cao tầng, khu vực dành cho nơi đỗ trực thăng. An Cửu đứng đó chờ đợi trong bực bội. Mà Hà Xuyên đứng bên cạnh nép sát vào người hắn. Cô thật sự rất khó chịu bởi cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của Vũ Giai.

Không biết qua bao lâu, gió lớn cuồn cuộn nổi lên. Một chiếc trực thăng xuất hiện từ trên trời dần đáp xuống.

Đi xuống trực thăng là 1 người đàn ông mặc vest đen lịch lãm. Anh ta có ngũ quan rất hài hoà, mái tóc tỉa hơi xoăn xù, là 1 người con lai giữ 2 dòng máu Á và Âu.

Theo sau người đàn ông đó chính là 1 dàn vệ sĩ, bên cạnh ai cũng mang theo 1 khẩu sú.ng.

Mà người đàn ông kia không chần chừ, đi đến trước mặt An Cửu chào hỏi.

- An tiên sinh, lâu rồi không gặp.

An Cửu gật đầu, giơ tay để thuộc hạ dẫn Vũ Giai đến giao cho người bên kia.

- An tiên sinh, là do chúng tôi sơ xuất. Nếu em gái tôi có làm gì quá phận, mong ngài bỏ qua cho con bé. Tôi thay mặt con bé xin lỗi ngài.

Vũ Giai nghe xong thì tức giận, trừng mắt với người đàn ông.

- Vũ Hoàng, anh chỉ là 1 thằng con hoang, lấy tư cách gì mà thay tôi xin lỗi? Tôi không cần anh chĩa mũi vào chuyện của tôi.

Mặc dù bị Vũ Giai mắng, Vũ Hoàng vẫn tỏ ra bình tĩnh cho người dẫn Vũ Giai lên trực thăng. Anh ta nói thêm 1 lần xin lỗi nữa rồi nhanh chóng quay người rời đi.

Nhưng đúng lúc này, Vũ Giai quay sang ra hiệu cho 2 tên thuộc hạ đi bên cạnh mình. Nhân lúc bọn họ nới lỏng tay, cô ta cướp sú.ng rồi lao về phía Hà Xuyên, khống chế cô từ phía sau.

Vũ Hoàng đang định kêu thuộc hạ cản lại, ai ngờ đám thuộc hạ kia lại nương theo Vũ Giai, giúp cô ta đưa Hà Xuyên lên trực thăng.

An Cửu điên tiết, định nổ s.úng, ai ngờ Vũ Giai đã nổ trước 1 tiếng.

- Ai dám tiến tới, tôi ch.ết cùng với con khốn này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.