Âu Dương Gia Thượng là tên ông bà nội ngoại đặt cho con trai anh. Nhưng Tuấn Lãng không quan tâm điều đó. Khi bác sĩ thông báo được vào thăm Cố Thuần Nhã, anh lập tức chạy tới ôm chặt cô vào lòng. Cố Thuần Nhã mỉm cười hạnh phúc, cô lau đi những giọt mồ hôi kèm theo nước mắt trên gương mặt đẹp trai của Tuấn Lãng.
“Em đã không sao rồi mà..”
“Vợ à, một lần thôi, một đứa là đủ rồi. Sau này anh hứa sẽ không để em gặp nguy hiểm như vậy nữa..”
Cố Thuần Nhã dở khóc dở cười nhìn anh.
“Tuấn Lãng, em muốn gặp con..”
Từ lúc bác sĩ bế Âu Dương Gia Thượng ra ngoài, anh còn chưa nhìn mặt nó lần nào. Tất cả sự chú ý của anh đều dồn vào Cố Thuần Nhã, nên Gia Thượng được truyền từ tay bà nội lại đến bà ngoại. Cố Thuần Nhã nghe xong trợn tròn mắt.
“Anh còn chưa bế con sao..”
Tuấn Lãng lắc đầu, vừa rồi bác sĩ có thông báo cho anh biết, con trai anh sinh thiếu tháng nên cần nuôi trong lồng kính một thời gian. Anh biết Gia Thượng không gặp nguy hiểm gì nữa nên đã nhờ ông bà nội và ông bà ngoại chăm sóc con, còn bản thân anh sẽ chăm sóc vợ.
Tuấn Lãng nhẹ nhàng ôm cô đặt vào xe lăn, đưa cô tới phòng chăm sóc đặc biệt. Nhìn đứa nhỏ nằm trong lồng kính, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má cả hai người. Cố Thuần Nhã chạm tay vào mặt con qua lồng kính..
“Gia Thượng, bé con của mẹ. Chào mừng con đến với thế giới xinh đẹp này..”
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771329/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.