Cố Thuần Nhã cảm thấy từ khi mang thai mình ngày càng nhõng nhẽo giống trẻ con. Biết là vậy nhưng cô không sao sửa nổi. Có thể là do Tuấn Lãng quá chiều chuộng cô.
Buổi tối khi ngủ cô chỉ cần khẽ cựa quậy là Tuấn Lãng lập tức ôm cô vào lòng vỗ về. Cô muốn gì là anh cũng tìm mọi cách lấy về cho cô. Được chiều sẽ sinh hư, Cố Thuần Nhã cũng vậy. Nửa đêm, khi Tuấn Lãng đang ngủ say, Cố Thuần Nhã giật mình tỉnh giấc, nhìn người chồng đang say giấc nhưng vẫn không quên ôm chặt mình, cô thấy trong lòng ấm áp.
Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, Cố Thuần Nhã bỗng nghĩ tới ngày trước bố mẹ cô cũng chiều chuộng cô như vậy, ngày ấy cô còn là công chúa nhỏ của Cố gia, được bố mẹ nâng niu trong tay. Vậy mà giờ đây cô đã rời xa họ đi xây dựng hạnh phúc riêng.
Nghĩ tới đây, Cố Thuần Nhã không nhịn được rơi nước mắt. Cô nhớ bố mẹ quá, chỉ muốn được hai người ôm trong lòng, mắng mỏ vài câu. Tuấn Lãng tỉnh lại phát hiện khuôn mặt xinh đẹp của vợ tràn đầy nước mắt, anh hoảng hốt bật dậy, lo lắng hỏi.
“Vợ ơi, em sao thế, khó chịu ở đâu sao..”
Cố Thuần Nhã vùi mặt vào ngực anh nức nở.
“Tuấn Lãng, em nhớ bố mẹ quá. Em muốn về Cố gia..”
“Được được, mai anh đưa em về..”
Cố Thuần Nhã vẫn chưa thoát khỏi buồn bã, cô ôm anh chặt hơn..
“Em còn muốn ăn gà mẹ hầm nữa..”
Khó khăn lắm Tuấn Lãng mới dỗ được vợ ngủ, anh thầm nghĩ ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771327/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.