Hai người ôm nhau ngủ tới gần trưa, Tuấn Lãng để cho cô dùng laptop của mình xem phim, còn mình thì vào bếp nấu cơm. Một bữa cơm đơn giản nhanh chóng được ra lò, hai người lấp đầy cái bụng đói rồi ôm nhau ngồi trên sofa. Tuấn Lãng cúi xuống hỏi cô..
“Hôm nay em không về Cố gia sao..”
Cố Thuần Nhã lắc đầu..
“Em bảo với mẹ là phải ở lại trường ôn thi. Anh đi công tác cả tuần rồi, em muốn dành thời gian ở cạnh anh..”
Trong lòng Tuấn Lãng ngọt lịm nhưng vẫn muốn trêu chọc cô..
“Giỏi nhỉ, biết cả nói dối cơ đấy..”
“Anh không thích thì em về nhà vậy..”
Tuấn Lãng vội giữ chặt cô lại..
“Thích, đương nhiên là anh thích rồi. Nhưng mà...”
Tuấn Lãng cúi xuống nói nhỏ vào tai cô “... anh muốn tiếp tục chuyện dở dang hôm qua..”
Cố Thuần Nhã đỏ mặt nhìn anh..
“Bây giờ vẫn còn là ban ngày đó..”
“Ban ngày thì sao, đóng cửa kéo rèm lại, trong nhà không khác gì ban đêm..”
Cố Thuần Nhã: “...”
Không biết bằng cách nào, Cố Thuần Nhã thật sự bị anh đè ra sofa làm tiếp chuyện đêm qua còn dang dở. Quần áo cả hai vứt đầy trên thảm, rèm cửa được anh kéo kín lại, giờ đây Cố Thuần Nhã như con cá nằm trên thớt, chờ anh tới làm thịt.
Tuấn Lãng nhìn người con gái trần trụi dưới thân mình, vật dưới thân nhanh chóng dựng đứng. Anh cúi xuống hôn lên môi cô, một tay xoa nắn bầu ngực tròn đầy, một tay lần mò xuống nơi tư mật tìm đường đi vào. Cố Thuần Nhã bị anh kích thích, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771302/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.