Đối lập với sắc trời tươi sáng ngoài kia, trong phòng kéo kín rèm cửa, ngay cả điện cũng không bật. Chiếc quần lót bé xinh màu trắng treo lơ lửng trên mắt cá chân Cố Thuần Nhã. Cuối cùng Tuấn Lãng cũng nhìn thấy cô khoả thân toàn bộ.
Bên trên là khuôn mặt xinh đẹp, xuống dưới một chút là đôi đồi núi tròn đầy cao ngất ngưởng. Bờ eo thon không có lấy một khuyết điểm. Bên dưới là đôi chân dài trắng nõn. Và ở giữa chính là nơi anh ngày đêm mong nhớ. Vì ngại ngùng mà cả người Cố Thuần Nhã nhuộm một lớp ửng đỏ càng làm cô thêm phần quyến rũ.
Tuấn Lãng cảm thấy bản thân đã căng cứng không chịu nổi, anh lập tức vùi đầu vào khu vườn bí ẩn kia. Cố Thuần Nhã bị anh đánh úp, lập tức cong người kêu lên..
“Aaa... Tuấn Lãng... đừng hôn chỗ đó... ưm...”
Bàn tay cô nắm chặt tóc anh, nửa muốn đẩy ra, nửa lại muốn giữ anh lại. Tuấn Lãng mặc kệ sự phản kháng của cô, hai tay giữ chặt hai chân cô, điên cuồng **** ***..
Cố Thuần Nhã gấp tới sắp khóc rồi, cô nức nở dùng hai chân kẹp chặt đầu anh..
“Tuấn Lãng... đừng mà anh... ưm... nơi đó... bẩn...”
Tuấn Lãng mơ hồ đáp lại cô..
“Không bẩn, trên người bảo bối chỗ nào cũng sạch...”
Nhận thấy thân thể cô đã thả lỏng hơn trước, Tuấn Lãng mới ngẩng đầu lên, dùng một ngón tay đi vào nơi bí ẩn đó. Cố Thuần Nhã vừa thả lỏng độ chút lại căng thẳng hóp bụng lại, bản thân không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ..
“Aaa... anh đừng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771299/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.