Buổi tối hôm ấy, Tuấn Lãng thưa chuyện với bố mẹ nhắm mục đích nhờ họ thu phục bố mẹ vợ. Tô Phương Hà nghe xong thì nhìn con trai với vẻ không hài lòng..
“Con với con bé yêu nhau bao lâu nay mà còn chưa sang thưa chuyện với người lớn nhà người ta, con xem con xử sự như vậy có được không..”
Âu Dương Tấn xoa dịu cơn giận của vợ..
“Được rồi, em đừng mắng con nữa. Ngày mai chúng ta sang bên Cố gia xin lỗi rồi xin phép đàng hoàng. Em thấy sao..”
“Đương nhiên là phải đi rồi, nếu không sang Sở Dung sẽ giận em mất. Tại sao em lại đẻ được thằng con không biết suy nghĩ như vậy cơ chứ..”
Âu Dương Tấn trừng mắt nhìn con trai, dám làm vợ ông giận. Tuấn Lãng thức thời cúi đầu nhận lỗi..
“Mẹ, là lỗi của con. Là con suy nghĩ không chu toàn, mẹ tha lỗi cho con nhé..”
Nói xong anh còn mặt dày sáp lại gần bà, đưa tay bóp hai vai của bà..
“Mẹ, đến mẹ cũng giận con nữa thì làm sao con theo đuổi được con dâu cho mẹ..”
Cuối cùng Tô Phương Hà cũng bật cười..
“Được rồi, anh không phải nịnh tôi. Giờ anh nên nghĩ xem ngày mai chúng tôi cần phải làm gì để tạ lỗi với họ..”
Đêm đó, Sở Dung trằn trọc không sao ngủ được, bà hết xoay trái rồi lại xoay phải, nằm được một lúc lại ngồi dậy. Cố Nhạc cũng bị bà đánh thức, ngồi dậy bật đèn lên..
“Em sao vậy, không ngủ được à..”
“Haizzz, con gái em nuôi gần hai mươi năm đã trưởng thành rồi. Em biết ngày này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771297/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.