Tuấn Lãng tròn mắt nhìn Cố Thuần Nhã đang ám chỉ Giang Dĩnh. Còn phía bên kia Giang Dĩnh đang đánh Trì Soái cũng phải ngừng lại hứng thú hóng chuyện, Trì Soái thì thầm vào tai cô..
“Có cần anh lấy cho em cái ghế với ít hạt dưa ngồi cắn không..”
“Em nghĩ anh nên lấy hai cái ghế, không thì anh ngồi đâu..”
Cố Thuần Nhã vẫn trừng mắt nhìn làm Tuấn Lãng đổ mồ hôi hột, anh hốt hoảng giải thích..
“Em đừng hiểu lầm, cô ta là bạn gái Trì Soái, không liên quan đến anh..”
Aa... bạn gái Trì Soái?
Vậy là từ khi anh về nước đến giờ anh không hề có người con gái nào khác sao?
Vậy mà cô còn tưởng anh thật sự lăng nhăng. Hại cô đau lòng như vậy..
Cố Thuần Nhã hiểu ra tất cả, mặc kệ ánh nhìn của mọi người xung quanh, cô lao thẳng vào lồng ngực ấm áp rộng lớn của Tuấn Lãng..
“Huhu... cái đồ xấu xa... tại sao anh không chịu nói sớm..”
Tuấn Lãng được người đẹp nhào vào lòng thì ngẩn ngơ nở nụ cười ngây ngốc, lại thấy cô khóc lóc như vậy, vội ôm cô dỗ dành..
“Anh nói thật mà, từ khi anh đi du học, anh đã không còn dính líu đến người phụ nữ nào khác rồi. Trì Soái có thể làm chứng cho anh, em không tin co thể hỏi cậu ta..”
Trì Soái cũng coi như nể mặt mà gật đầu chắc nịch. Giang Dĩnh đứng bên cạnh cũng phụ hoạ gật đầu theo. Đúng là từ khi quen hai người họ, không thấy tên mặt than Tuấn Lãng kia gần phụ nữ..
Cố Thuần Nhã cảm thấy một tia vui sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-tinh-yeu/771283/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.