Sau khi Trần Tinh Thụy đã rời đi thì Trần An Dương mới thở dài, hiển nhiên là anh ta cũng thấy vô cùng thất vọng về đứa em gái này rồi.
Từ trước đến giờ Trần An Dương còn nghĩ Trần Tinh Thụy là một đứa hiểu chuyện biết suy nghĩ, không ngờ đứa em gái mà anh ta hết lòng yêu thương lại chấp mê bất ngộ như thế.
Khi này anh ấy cũng chỉ nhìn Thẩm Nguyệt, nói:
- Xin lỗi em…
Nhưng Thẩm Nguyệt cũng chỉ nhìn Trần An Dương rồi mỉm cười, nói:
- Anh không cần xin lỗi em đâu.
- Nhưng những chuyện Trần Tinh Thụy đã làm những ngày qua thật sự rất khó coi. Dù rằng anh biết nó rất quá đáng… Nhưng Tinh Thụy cũng đã sống ở nhà anh nhiều năm cho nên cả anh, cha mẹ và ông nội nghĩ nó thiếu thốn tình thương của cha mẹ nên mới dung túng cho nó như vậy… Anh thật sự rất xin lỗi em.
Thẩm Nguyệt biết chứ, kể từ lúc cô đến Trần gia sống thì cũng chỉ nghe qua cái tên Trần Phong Hiệp của chú út - tức là cha ruột của Trần Tinh Thụy, chứ còn hình dáng của ông ấy ra sao thì cô vẫn chưa hình dung đến.
Đến đây Trần An Dương lại nói:
- Tiểu Nguyệt đừng lo, đợi khi quay về anh sẽ nói lại với cha mẹ rồi đưa Trần Tinh Thụy về nhà nó. Nhất định anh sẽ không để em chịu ấm ức.
Dù rằng Thẩm Nguyệt đang rất muốn nói là không cần làm lớn chuyện như vậy. Thật ra cô cũng không trách Trần Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3601180/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.