Sau khi đã sắp xếp mọi chuyện thì Quân Kình Thương cũng “nghe lời” cô vợ nhỏ mà thả Thẩm gia ra, hiển nhiên gương mặt của anh vẫn rất lạnh lùng và nghiêm nghị, đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn họ.
Nhưng Thẩm Sơn lúc này còn nhíu mày, nói:
- Quân Kình Thương, rốt cuộc cậu đã đưa con gái tôi đi đâu rồi?
Anh nghe vậy cũng đưa mắt đến nhìn ông ta, nhếch mép cười một cái, nói:
- Chuyện đó ông không cần biết đâu, hiện tại ông chỉ cần biết là… Thẩm gia các người đã được tự do rồi, bây giờ hãy quay về nhà rồi mở tiệc ăn mừng đi.
Nói xong Quân Kình Thương cũng cho hết quân nhân đi vào bên trong, thậm chí là còn cho người tống cổ ba người nhà họ Thẩm ra ngoài và đóng cổng lại.
Thẩm Nhất Hành cũng nhìn sang cha mẹ, lại nói:
- Chúng ta về nhà thôi cha mẹ, cứ mặc kệ nó đi, nó sống hay chết thì cũng chẳng liên quan đến chúng ta, việc mà nó đang làm chỉ là giúp Thẩm gia, cũng là giúp chính nó thôi.
Phó Thi Hy rất muốn nói gì đó nhưng Thẩm Sơn lại gật đầu, thậm chí ông ta còn cười khẩy, nói:
- Nói cũng đúng, dù sao thì nó cũng đã có mối quan hệ rất tốt với Chương Nhược Hàn, nếu như bây giờ đem chuyện Quân gia bắt giữ Thẩm Nguyệt, không biết mọi chuyện sẽ còn thú vị như thế nào nhỉ?
Phó Thi Hy ban đầu còn tưởng rằng sau những chuyện Thẩm Nguyệt đã làm thì Thẩm Sơn và Thẩm Nhất Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3577024/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.