Không gian xung quanh tựa như đã đông cứng lại, chính bản thân Thẩm Nguyệt cũng không biết nên nói gì với người trước mặt nữa.
Nếu không tính chuyện của đời trước, đời này cô chỉ mới gặp anh có hai lần, hôm qua một lần và hôm nay một lần... Chỉ vỏn vẹn có hai lần mà Quân Kình Thương đã đòi kết hôn á?
Còn Quân Kình Thương thấy cô đứng yên bất động cũng đưa tay muốn lay cô tỉnh, nhưng rồi Thẩm Nguyệt lại cười trừ, nói:
- Thiếu tá, anh đùa như vậy không vui đâu.
- Nhìn tôi giống đang đùa lắm sao?
- Cũng giống.
Quân Kình Thương: "..." Không còn gì để nói.
Tuy nhiên sau đó anh cũng đã nói rằng mối hôn sự này của họ chỉ là một màn kịch thôi, vì ông nội của anh rất thích cô, ông ấy cũng đã xác định Thẩm Nguyệt sẽ là cháu dâu của mình, mà Quân Kình Thương thì lại không có ý lập gia đình... Cho nên chỉ cần cô đồng ý kết hôn, tất cả tiền hay quà cưới mà ông nội và cha mẹ tặng, anh đều cho cô hết.
Quân Kình Thương cần một người vợ hờ, còn Thẩm Nguyệt thì cần một chỗ dựa vững chắc để rời khỏi Thẩm gia.
Hai bên đều là giao dịch có lợi, nên Quân Kình Thương dám chắc Thẩm Nguyệt sẽ không từ chối đâu.
Cơ mà... Quân Kình Thương tính vẫn không bằng Thẩm Nguyệt tính, cô nghe anh nói thì cũng thấy hấp dẫn đó. Tuy nhiên với mục đích của Thẩm Nguyệt thì không phải an toàn rời khỏi Thẩm gia, mà cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3577014/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.