*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Quân Trạch nhìn cô bé trước mắt, tầm hai mươi, còn rất trẻ tuổi, là giáo viên tiểu học, dáng vẻ thanh tú trắng trẻo, trông rất điềm đạm nho nhã, cũng rất ít nói
Anh nói mười câu, cô ấy chỉ phối hợp đáp lại khoảng hai ba câu
Thẩm Quân Trạch tự nhận mình là một người biết ăn nói, nhưng đến nửa chừng thì đã không thể trò chuyện tiếp nữa, chỉ có thể liên tục ăn để tránh lúng túng
Ngay lúc này thì ở phía sau, trong phòng ăn truyền đến tiếng chén đĩa vỡ, tiếp sau đó là giọng nói chói tai của một người phụ nữ: “Cô không có mắt hả, không thấy có người đi qua sao
Cô3nhìn cái váy mới của tôi đi, bị cô làm ra nông nỗi nào rồi?” Cái váy mới của người phụ nữ nọ bị dính thức uống, không nhiều lắm, chỉ bẩn một góc nhỏ, có điều vì cái váy màu nhạt nên trông rất rõ.
Vương Ngưng mím môi, vừa rồi cô bị trượt tay, không cẩn thận làm đổ ly nước trên bàn, cái ly lập tức rơi xuống đất vỡ tan
Người phụ nữ này đúng lúc đi tới, nên nước uống bắn lên váy cô ta
“Thật xin lỗi.” Vương Ngưng xin lỗi
Người phụ nữ này ăn nói hơi khó nghe, nhưng đúng là do cô không cẩn thận làm nước dính lên đồ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597303/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.