*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Điện thoại vang lên, Phó Thư Nghệ nhìn thoáng qua dãy số, nhấn nút nghe: “Chị Thanh Trúc, đúng vậy, tối nay em đến Mị Sắc, làm sao chị biết, chị cũng ở đấy sao?” Lúc Cố Thanh Trúc đi ra khỏi Mị Sắc đã làm mất bóng dáng của nhân vật mục tiêu, nhưng mà khi cô lướt nhanh lại nhìn thấy bóng dáng giống Phó Thư Nghệ, lúc này mới thử gọi điện cho Phó Thư Nghệ, hỏi ra thì đúng là Phó Thư Nghệ thật. 
Sắc mặt Cố Thanh Trúc rất khó coi, cô muốn nói với Phó Thư Nghệ nhưng lại sợ làm cho Phó Thư Nghệ sợ 
Cô liếc nhìn Phó Thần3Hiến, hỏi: “Thư Nghệ, bây giờ em đang ở đâu?” 
Phó Thư Nghệ nhìn thoáng qua hai bên, nói biển chỉ đường, may mà chỗ này không xa Mị Sắc cho lắm 
Cô nhìn chiếc xe Chevrolet từ gương chiếu hậu, suy nghĩ rồi nói: “Chị Thanh Trúc, hình như em bị người ta theo dõi, một chiếc Chevrolet màu trắng vẫn luôn đi theo em từ khi ra khỏi Mị Sắc đến đây.” 
Trái tim Cố Thanh Trúc chùng xuống mà Phó Thần Hiên cũng đã nghe được lời của em gái, anh trầm giọng nói: “Thư Nghệ, em lái chậm thôi, cổ đi đến những nơi đông người, anh và Thanh Trúc sẽ đến ngay.” 
Phó Thư Nghệ nghe được tiếng của anh, nghĩ đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597289/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.