*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy rằng trong mắt cô, chút tiền đó không đáng bao nhiêu, thế nhưng dường như Lục Nhất Manh cũng không phải là kiểu người vung tiền như rác.
Vẻ mặt Lục Nhất Manh rất khó coi, cô ta nói với vẻ ậm ờ: “Tớ mới một người bạn uống rượu, nào ngờ cậu ta dẫn bạn theo
Cậu ta gọi một loại rượu rất đắt, tớ vội ra ngoài nên không mang nhiều tiền, thế nhưng cũng không thể bắt người ta trả tiền được, vì vậy chỉ có thể xin cậu giúp thôi.”
“Hóa ra là như vậy.”.
Lục Nhất Manh nhìn thoáng qua người đàn ông đang lái xe, nhỏ giọng: “Thư Nghệ, sau3khi khai giảng, tớ sẽ trả cho cậu.”
Phó Thư Nghệ gật đầu: “Không sao, lúc nào trả cũng được.” Cô không nói là không cần trả, bởi vì giữa bạn bè cũng cần duy trì một khoảng cách thích hợp
Nhất là chuyện tiền bạc, tuyệt đối không thể lằng nhằng được
Một chén gạo dưỡng ơn, một đầu gạo nuôi thù, giúp người khác cũng phải có chừng mực
Giải quyết xong chuyện này, Lục Nhất Manh mới có tâm trạng quan tâm những điều khác
Cô ta liếc nhìn Bạch Tuấn Nam, nói bên tai Phó Thư Nghệ: “Sao hôm nay cậu đi chung với anh ấy thể”
“Đi ra ngoài chơi đó, Tết đến mà ở nhà thì chán đến chết luôn.” Phó Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597265/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.