*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Hạo mở to hai mắt, hoàn toàn không ngờ Quả Quả lại làm như vậy, toàn thân cứng đờ tại chỗ
Quả Quả rời khỏi môi anh, cúi thấp đầu, khuôn mặt đỏ bừng
Đây là lần đầu tiên cô làm chuyện như thế, vừa nãy chỉ là không kiềm được lòng mình, nghe theo lời dẫn dắt chân thực nhất trong tim mình
“Vì sao anh chưa từng nói cho em biết, là vì bệnh của anh sao?” Giọng Quả Quả rất khẽ, nếu không phải phòng bệnh đủ yên tĩnh, Bùi Hạo chắc chắn không nghe được
Bùi Hạo hoàn3hồn, yên lặng nhìn cái đầu đang cúi thấp đến sắp chạm vào trước ngực
Khóe môi anh từ từ cong lên, có điều nghĩ đến chuyện sắp phải bắt đầu ca phẫu thuật rồi, anh mới bình tĩnh trở lại: “Quả Quả, em không nên tới đây.”
Quả Quả ngẩng đầu lên: “Sao em lại không nên tới đây, vậy em nên đến lúc nào? Chờ anh phẫu thuật thất bại xong, không còn cách nào tỉnh lại từ bàn phẫu thuật ư?”
Trong mắt cô như chứa ngọn lửa, giống như cất giấy đi một tòa núi lửa, lúc nào cũng có thể bùng nổ
Bùi Hạo chưa từng thấy Quả Quả như thế, cô lúc nào cũng hoạt bát, khuôn mặt luôn tươi cười, hòa ái dễ thương, cho dù có0tức giận cũng không như bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597244/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.