*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ nhỏ đến lớn, mẹ anh dường như chưa từng nổi giận, càng không nói đến giận cha anh, thế nhưng lần này lại đuổi cha anh sang phòng sách ngủ, Phó Thần Hiên cảm thấy phận làm con như anh phải quan tâm đến cha mẹ hơn.
Không nhắc thì thôi, hễ nhắc tới là Phó Hoành Dật liền không nhịn được sa sầm mặt
Kẻ đầu sỏ này còn dám gọi hỏi mình, ông hừ lạnh một tiếng, không nói gì
Mặc dù cách bởi điện thoại, Phó Thần Hiên vẫn có thể cảm nhận được ý rét lạnh từ trên người ba anh, mở3miệng thăm dò, “Ba, ba có tình nhân bên ngoài à?” Nói xong, Phó Thần Hiên chỉ hận không thể tự tát cho mình một cái, lời nói không có óc như vậy thật sự là do mình nói ra ư?
Ý lạnh trên người Phó Hoành Dật càng đậm, “Phó Thần Hiên, anh nên mừng là anh không ở trước mặt tôi bây giờ.” Bằng không, thể nào cũng phải cho thằng nhóc thối này luyện tập ra trò, đúng là ba ngày không đánh liền lên nhà | bốc ngói.
Phó Thần Hiến cười ngượng ngùng, rất thức thời mà chuyển chủ đề, “Ba, thật ra mẹ con dễ dỗ lắm, con có thể chỉ cách cho ba.”
Phó Hoành Dật vốn0định cúp điện thoại, nhưng nghe xong câu này, lập tức đưa điện thoại áp vào tai, “Nếu mà không có tác dụng, anh cút đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597233/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.