*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc đi vào, vẻ mặt của cô khá khó coi, Quả Quả nhìn cô, quan tâm, “Chị Lâm Tĩnh, chị không khỏe à?”
Lâm Tĩnh khẽ lắc đầu, “Chị không sao, gió trên núi hơi to, hình như hơi bị cảm!”
Quả Quả lấy thuốc cảm trong túi, “Chị Lâm Tĩnh, nếu chị thấy người không khỏe thì uống thuốc đi
Để phòng trước!”
“Cảm ơn, nhưng không cần đấu, chị ngủ một giấc là khỏe thôi!” Lâm Tĩnh nói xong rồi chui vào túi ngủ của mình, nhắm mắt ngủ, cũng gián tiếp từ chối giao lưu với các cô.
Phó Thư Nghệ lén lút véo Quả Quả một cái, nháy mắt
Quả Quả chỉ cười cười lắc đầu nói nhỏ, “Đi ngủ thôi!” Hôm sau, trời còn3chưa sáng, Phó Thư Nghệ đã tỉnh, cô nghe thấy tiếng động nhỏ bên ngoài lều
Cô nhìn lại hai người Quả Quả với Lâm Tĩnh vẫn còn ngủ say rồi nhẹ nhàng bò ra khỏi lều
Bên ngoài lều là Phó Thần Hiên và Bạch Tuấn Nam, “Anh Tuấn Nam, chào buổi sáng!”
Bạch Tuấn Nam nở nụ cười ôn hòa, “Chào buổi sáng, sao em không ngủ thêm chút nữa!” “Em quen rồi! Thường ở nhà em không có thói quen ngủ nướng
Hơn nữa, mình đến đây để ngắm mặt trời mọc mà, dậy muộn sao ngắm được?” Tối hôm qua, mấy người bọn họ bàn với nhau sáng nay dậy sớm đi ngắm mặt trời mọc
“Thư Nghệ, em gọi mọi người dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597223/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.