*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây coi như là một bất ngờ nho nhỏ cho buổi sắp xếp tỉ mỉ này.
Thật ra, Lâm Tĩnh đã ra từ lâu nhưng đứng nép vào chỗ rẽ
Cô đứng nhìn Giản Đan nói chuyện với Phó Thần Hiên, lòng bàn tay toát mồ hôi
Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau sau hai mươi năm xa cách, cô căng thẳng không thôi.
Thấy buổi biểu diễn sắp bắt đầu, Lâm Tĩnh cắn môi rồi bước qua: “Giản Đan, buổi diễn sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau vào thôi.” Cô giả vờ như không thấy Phó Thần Hiên.
“Tĩnh Tĩnh, đừng vội, tớ giới thiệu3người bạn với cậu.” Giản Đan giữ cô lại
“Tỉnh Tĩnh? Cậu là Lâm Tĩnh?” Phó Thần Hiên nhìn chằm chằm vào mặt Lâm Tĩnh, đột nhiên mở miệng
Lâm Tĩnh ngẩn ra rồi nhìn về phía Phó Thần Hiên, nét khó hiểu trong mắt chuyển dần thành bất ngờ: “Phó Thần Hiên, lâu rồi không gặp.”
Khóe môi Phó Thần Hiên khẽ cong lên: “Tĩnh Tĩnh, lâu rồi không gặp.”
“Ơ, hai người biết nhau à.” Giản Đan lên tiếng đúng lúc
Phó Thần Hiên cười khẽ: “Hồi nhỏ, anh và Lâm Tĩnh chơi với nhau, còn học chung mẫu giáo
Không ngờ hai người là bạn đấy.” “Hồi đại học em với Tĩnh Tĩnh chung phòng, chúng ta có duyên thật
Vậy em không cần giới thiệu hai người với nhau0nữa nhỉ.” Giản Đan rất vui, cô đã bảo mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597217/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.