*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó Tĩnh Đình nghĩ rằng dù sao không phải là nhẫn cưới, cũng chẳng quan trọng gì, cùng lắm chờ đến khi hai đứa kết hôn thì đặt lại cặp nhẫn khác, thế nên thuận theo ý của theo ý Đào Nhiên.
Hai tháng sau, cuối cùng Cố Dương cũng xuất viện, ngoài việc tay phải cử động còn chưa linh hoạt thì các vết thương khác cơ bản đã khỏi hẳn
Sau khi xuất viện, hai người bắt đầu lên kế hoạch về chào hỏi nhà Đào Nhiên
Chọn một ngày cuối tuần, Cố Dương và Đào Nhiên lái xe về quê nhà cô
Vì cánh tay anh còn chưa lành, nên Đào Nhiên phụ trách lái xe, dọc đường Cố Dương vẫn luôn căng3thẳng cầm gương trang điểm của cô chỉnh sửa tóc tai cho mình.
“Nhiên Nhiên, em xem kiểu tóc hiện giờ của anh có được không? Không luộm thuộm chứ?”
“Nhiên Nhiên, hôm nay anh mặc bộ đồ này có vấn đề gì không?” Đào Nhiên bất đắc dĩ quét ánh nhìn về anh, “Cố Dương, anh đừng căng thẳng, bố mẹ em rất dễ nói chuyện.” Cố Dương sao có thể không căng thẳng? Anh căng thẳng đến nỗi hai tay toát hết mồ hôi, “Nhiên Nhiên, nếu cô chú không thích anh thì phải làm sao? Sớm biết vậy anh nên cùng em về gặp bố mẹ sớm hơn.”
Thời gian này, Phó Tĩnh Đình thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597190/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.