*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhưng chủ nhân kia lại rề rà không chịu xuất hiện, cho nên mọi người bắt đầu nghi ngờ cách nói với người bên ngoài của cô, đại đa số đều cho rằng đó chỉ là cái cớ để cô từ chối người khác Thế nên, ban đầu thấy Lục Minh Hoạ theo đuổi Đào Nhiên, mọi người không ai kể tình hình cho cậu ta nghe, dẫn đến Lục Minh Hoa tới giờ vẫn không biết sự tình. Mắt Lục Minh Hoa lóe lên tia sáng, với cậu mà nói, đây vừa là tin xấu, cũng vừa là tin tốt. Tuy chuyện Đào Nhiên đã có bạn trai khiến cậu có chút khó chịu, những yêu xa lại tuyệt đối là một tin cực tốt Hơn nữa bạn trai3cô còn ở trong quân đội, thường xuyên không thể ở bên cô Thời gian lâu, con gái không khỏi cảm thấy cô đơn, nếu lúc này bên cạnh có một người quan tâm đặc biệt, lo cho cô mọi bề thì tình cảm sẽ tự nhiên mà thay đổi. Lục Minh Hoa không cho rằng bản thân đang lợi dụng người khác trong lúc khó khăn Cậu đang theo đuổi hạnh phúc của riêng mình mà thôi Dù sao hiện giờ Đào Nhiên vẫn chưa kết hôn với người ta, nam chưa cưới nữ chưa gả, ai cũng có quyền được theo đuổi “Dì, sao hôm nay dì lại đến đây?” Đào Nhiên cười tít mắt nhìn Phó Tĩnh Đình. Phó Tĩnh Đình hơi mỉm cười, xoay người ra phía sau0lấy một cái túi đưa cho cô, “Hôm nay dì đi mua sắm với bạn, vừa hay thấy bộ đồ này hợp với cháu nên mua luôn Kích cỡ chắc không sai, cháu về nhà thử xem, nếu không vừa thì mai dì đem đi đổi.” Đào Nhiên bối rối, “Dì, cháu có đồ mà.” “Dì biết cháu có đồ mặc, nhưng con gái mà, tủ đồ mãi mãi vẫn thấy thiếu một bộ quần áo Dì thấy bộ đồ này hợp với cháu lắm, cháu cứ về thử đi, nếu thực sự không thích thì chúng ta sẽ đem trả sau, được không cháu?” Lý do của Phó Tĩnh Dình khiến cô không thể từ chối, “Cháu cảm ơn dì.” “Không cần khách sáo, đều là người một nhà5cả, cần gì phải cám ơn! Dì thấy sắc mặt cháu hôm nay tệ quá, cháu không khỏe sao?” “Không đâu dì, chỉ là gần đây công việc hơi vất vả, không nghỉ ngơi tốt thôi ạ.” “Cháu ấy, chính là cố quá, bình thường nhớ chú ý nghỉ ngơi, con gái phải tự thương lấy thân mình Đừng ỷ mình còn trẻ mà cố gắng thức đêm tăng ca, cháu không thấy trên mạng thường xuyên đưa tin thức đêm tăng ca dẫn đến giảm sút các chức năng trong cơ thể à.” “Bình thường cháu cũng chú ý lắm, chẳng qua hai ngày này công việc quả thực quá nhiều, nên cháu mới phải cố chịu, cổ qua hai ngày nữa là xong rồi.” Phó Tĩnh4Đình nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa, Đào Nhiên là một đứa trẻ có chủ kiến, có vài lời chỉ cần nhắc khẽ là được rồi. Về đến nhà, dì giúp việc đã nấu cơm xong, Phó Tĩnh Đình đi vào phòng bếp, khi đi ra thì trên tay cầm một cái cốc đưa cho Đào Nhiên, “Uống cái này trước đi cháu.” Đào Nhiên nhận lấy, hóa ra là trà gừng đường đỏ, cô nhìn sang Phó Tĩnh Đình. “Trước đó dì sơ ý quá, về tới cửa nhà mới nhớ ra, kỳ đèn đỏ của cháu chắc là trong mấy ngày gần đây.” Chuyện Đào Nhiên hay đau bụng kinh là do Cố Dương nói với Phó Tĩnh Đình Bởi vì quanh năm ở trong9quân đội, anh không cách nào chăm sóc cho cô, nên Cố Dương đành nhờ mẹ anh, mỗi khi Đào Nhiên đến kỳ thì nhắc cô pha một cốc trà gừng đường đỏ Hôm nay vừa mới gặp Đào Nhiên, thấy mặt cô tái nhợt, lúc đó Phó Tĩnh Đình vẫn chưa nhớ đến chuyện này, vừa nãy mới kịp nhớ ra. Đào Nhiên đỏ mặt, không ngờ Phó Tĩnh Đình vẫn luôn nhớ chuyện nhỏ này. “Cháu cám ơn dì.” Đào Nhiên nhỏ giọng mở miệng, nhớ tới Cố Dương trong lòng lại ấm áp, cô uống từng ngụm trà nhỏ Cơn lạnh trong bụng dần ấm lên, cô cảm thấy toàn thân thoải mái hơn nhiều Đến lúc ăn cơm, Phó Tĩnh Đình múc một bát canh đặt trước mặt cô, “Canh gà ô đấy, tốt cho con gái lắm, cháu uống nhiều một chút.” “Cám ơn dì, cháu tự uống được ạ.” Đào Nhiên nói cám ơn, “Hôm nay chú không ở nhà hả dì?” “Công ty chi nhánh ở nước F xảy ra chút chuyện, ông ấy và Cổ Khải cùng đi xử lý rồi, mấy ngày nay đều không ở nhà.” Phó Tĩnh Đình thuận miệng nói. Mấy năm gần đây, Cổ Bác Văn tuy đã giao hết mọi chuyện ở công ty cho Cố Khải, nhưng ông vẫn là Chủ tịch của công ty, nếu công ty có chuyện gì vẫn cần ông trở về chủ trị đại cục Lần này công ty chi nhánh ở nước F xảy ra sự cố khá nghiêm trọng, chỉ dựa mình Cố Khải thì không thể xử lý ổn thỏa, cho nên Cố Bác Văn đành đích thân đến đó một chuyến. Nhà họ Cố rất thoải mái, cũng không có quy định khi ăn khi ngủ không được nói chuyện, cho nên Đào Nhiên và Phó Tĩnh Đình vừa ăn vừa nói chuyện trong không khí khá vui vẻ. Phó Tĩnh Đình là một người làm việc dứt khoát nhanh nhẹn, tính tình lại ngay thẳng, vừa khéo Đào Nhiên cũng vậy Thế nên lần đầu Cố Dương đưa Đào Nhiên về ra mắt gia đình, Phó Tĩnh Đình đã rất hài lòng với cô gái Đào Nhiên này. Mà trong mấy năm nay, nhất là sau khi Đào Nhiên tốt nghiệp đại học và đi làm, bà thường xuyên mời Đào Nhiên đến nhà ăn cơm, hoặc là hẹn Đào Nhiên đi dạo phố cuối tuần Hai người ở cạnh nhau không giống như mẹ chồng nàng dâu tương lai, càng giống như hai người bạn hơn. “Dạo gần đây Cố Dương có liên lạc với cháu không?” Sau khi cơm nước xong xuôi, hai người ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm, Phó Tĩnh Đình mới hỏi cô Đào Nhiên lắc đầu, “Không ạ, chắc là đang bận.” Phó Tĩnh Đình quở trách, “Thằng nhóc này thật là, bận thế nào cũng phải gọi cho cháu một cuộc điện thoại chứ, thật chẳng ra làm sao, lần sau chờ nó về dì nhất định sẽ nói nó cho.” “Dì, dì đừng trách anh ấy, cháu và anh ấy hiện giờ rất tốt, anh ấy hễ rảnh liền gọi điện cho cháu.” Phó Tỉnh Đình nắm lấy tay Đào Nhiên, “Khiển cháu chịu thiệt thòi rồi, gặp phải một thằng nhóc không ra gì như nó, chẳng biết thương lấy vợ gì cả” “Dì à, dì đừng nói thiệt thòi hay không.” Đào Nhiên cười tít mắt, trên mặt không hề có vẻ ấm ức chút nào, cô thực sự không thấy mình có gì thiệt thòi, nếu như tối qua còn có một chút đau lòng, thì hôm nay với tách trà gừng đường đỏ, một chút đau lòng đó cũng đã tan biến rồi “Cháu ấy, cứ dung túng nó quá, nên nó mới không kiêng nể gì Nhiên Nhiên, đàn ông không nên nuông chiều, biết chưa? Càng nuông chiều càng sinh hư.” Phó Tĩnh Đình dạy Đào Nhiên cách quản lý con trai mình như thế nào Đào Nhiên nghe xong thấy buồn cười Nhà người khác đều hy vọng con dâu nghe lời con trai, kết quả cô tìm thấy một bà mẹ chồng tương lai tốt như này, bà lại nỗ lực xúi giục cô quản chặt Cố Dương Đào Nhiên không hề biết, đó là vì Phó Tĩnh Đình thích cô, chứ nếu như không thích cô, bà cũng chẳng hơi đâu mà quan tâm đến chuyện cỏn con này “Dì, giờ cũng trễ rồi, mai cháu còn phải đi làm, cháu xin phép về trước ạ.” “Hay là cháu ngủ lại đây đi, nhà có phòng mà, sáng sớm mai dì đưa cháu đi làm.” Phó Tĩnh Đình giữ cô lại “Không được rồi dì ơi, cháu còn có chút việc chưa hoàn thành, tối nay phải làm tầm khoảng nửa tiếng nữa mới xong, sáng mai còn dễ báo cáo.” “Con bé này, còn công việc sao không nói sớm? Như thể dì đã đưa cháu về sớm hơn rồi, đi nào, giờ dì đưa cháu về nhà.” Phó Tĩnh Đình đứng dậy “Di, không cần đâu ạ Cháu tự gọi xe về là được rồi, trễ thế này, dì đi đi về về phiền lắm ạ.” “Không phiền, dù sao cả ngày dì cũng chẳng có việc gì làm Hơn nữa, đêm hôm một cô gái như cháu bắt xe không an toàn.” Phó Tĩnh Đình kiên quyết muốn lái xe đưa cô về nhà, Đào Nhiên cũng hết cách từ chối Chẳng qua khi xe chạy đến dưới nhà trọ cô đang thuê thì nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, ngoài Lục Minh Hoa thì còn ai vào đây nữa Đào Nhiên đẩy cửa ra và xuống xe, Lục Minh Hoa thấy cô từ một xe chiếc thể thao đắt tiền bước xuống, nhìn sang ghế lái của chiếc xe thể thao, thấy là một người phụ nữ thì không quan tâm nữa, cho là bạn của Đào Nhiên Phó Tĩnh Đình không ngờ đêm hôm lại có một người đàn ông đang đứng chờ Đào Nhiên, bà mở cửa xe xuống, đến gần cổ cưới hỏi, “Nhiên Nhiên, vị này là ai vậy?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]