*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu không có cô, Bruce nhất định có thể trốn thoát.
“Không được, muốn đi thì cùng đi.” Bruce cũng không quay đầu lại, chặn trước mặt Tô Tinh.
“Bruce, anh có ngốc không đấy? Bây giờ anh chạy đi là sẽ được tự do
Lawrence vừa mới chết, sắp tới bọn họ sẽ vội vàng tranh cướp vị trí thủ lĩnh, sẽ không để ý đến tôi đâu.”
Bruce đứng trước cô, anh không hề do dự: “Cùng đi.” Anh sẽ không bỏ lại bạn bè mà chạy trốn được
Tô Tinh cảm động, nhưng ngoài miệng lại nói: “Nếu anh không đi, cả hai chúng ta đều sẽ3chết ở đây.” “Vậy thì cùng chết đi, ít nhất đường xuống suối vàng cũng không cô đơn.”
Tô Tinh nghe vậy thì cười khổ, sao lại có người cố chấp như thế chứ.
“Được rồi, lần này cứ trông coi vào vận may của chúng ta đi.” Tô Tinh nói rồi kéo Bruce chạy về mặt đông bắc của căn cứ, ở phía đó có một vách núi, cao tới trăm mét, nếu rơi xuống tất sẽ chết không chỗ chôn
Có điều, bên đó cũng có một khu rừng có thể ẩn náu, ít nhất có thể giúp bọn họ kéo dài chút thời gian.
Tô Tinh không biết lúc nãy Eden có nhận được tín hiệu cầu cứu của cô hay không, chỉ có thể thầm cầu nguyện Eden nhanh đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597170/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.