*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật đi thẳng ra bến tàu
“Hai vị muốn ngồi thuyền sao?” Người lái đò đi đến hỏi
Thẩm Thanh Lan gật đầu, Phó Hoành Dật nắm tay cô, dẫn cô lên thuyền, “Đến Tam Đàn Ấn Nguyệt” Hai người chọn thuyền có mái chèo, người lái đò đứng ở đầu thuyền chèo thuyền, Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật ngồi ở trong khoang, con thuyền nhỏ chậm rãi dạo quanh trên mặt hồ
Lúc này nắng không gắt, Thẩm Thanh Lan bỗng nhiên có hứng đùa nghịch
Cô hơi nghiêng mình, nhúng tay vào nước
Phó Hoành Dật ngồi bên cạnh cô, giữ thuyền cân bằng, đề phòng thuyền nghiêng và cũng là để tránh làm cô rơi xuống nước
Nước thấm ướt bàn tay, tạo cảm giác lành2lạnh, Thẩm Thanh Lan giơ tay lên, đầu ngón tay còn vương vài giọt nước
Cô bỗng nhìn sang, búng một cái, khiến mấy giọt nước nước bắn lên mặt Phó Hoành Dật
Phó Hoành Dật nhìn thấy nụ cười hồn nhiên như trẻ con trên môi cô thì cũng cười dịu dàng, không hề để ý đến mấy giọt nước bắn trên mặt
Thuyền cập bờ, Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật đi lên một đảo nhỏ giữa hồ
“Phó Hoành Dật, anh có cảm thấy ở trong thành phố mà lại có một nơi non xanh nước biếc như thiên đường thế này là chuyện rất tuyệt vời không?” Thẩm Thanh Lan đứng giữa hồ, nhìn dãy núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597152/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.