*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện Tĩnh Tĩnh chuyển trường có liên quan đến chuyện nhà của cô à?” Thẩm Thanh Lan hỏi, không mặn không nhạt
Mẹ Tĩnh Tĩnh cười khổ, “Từ khi xảy ra chuyện đến giờ, tôi vẫn không thể tin được là ba tôi đã làm chuyện như vậy
Nhưng chính miệng ba tôi đã thừa nhận, tôi không thể không tin” Quan hệ của cô ấy và Thẩm Thanh Lan xem như không tệ, hơn nữa việc này cũng không phải bí mật gì với Thẩm Thanh Lan, nên cô ấy không cần che giấu
“Thanh Lan, nếu cô muốn an ủi tôi thì không cần đấu
Thật ra kết quả này đã coi2như tốt lắm rồi, ít nhất cả nhà chúng tôi vẫn có thể ở bên nhau” Mẹ Tĩnh Tĩnh thấy Thẩm Thanh Lan định nói nói gì đó thì ngắt lời cô
“Phải đi bao lâu?” Thẩm Thanh Lan hỏi
“Không rõ lắm, có thể vài năm là trở về, cũng có thể cả đời cũng không trở về được” Đương nhiên cách nhanh nhất có lẽ là ba Tĩnh Tĩnh xuất ngũ, như vậy có thể ở lại thủ đô
Thế nhưng bà Tĩnh Tĩnh làm bộ đội nửa đời, không làm bộ đội nữa thì anh ta cũng không biết phải làm gì
Mà quan trọng là dù chuyển sang nghề nào thì anh ta cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-hon-nhan/597150/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.